"Đã... đã chết?"
Nghe được tin tức này, nam nhân đả kích rất lớn, đôi mắt cũng tối sầm xuống, thanh âm thoáng có chút khàn khàn,
"Chết... Chết như thế nào?"
Trong trí nhớ, Tần Nguyệt dễ thương vui vẻ, chỉ cần nhìn đến nụ cười liền có thể cảm giác được ấm áp.
"Cùng ngươi có quan hệ sao? Tóm lại, không phải là bởi vì tưởng niệm ngươi chết chứ"
Tần Tường lắc lư nam nhân, trêu tức nhìn về phía đôi mắt ảm đạm kia
"Như thế nào? Ngươi có quan tâm sao? Năm đó không phải ngươi vì tiền mới lựa chọn vứt bỏ sao? Như thế nào hiện tại lại làm dáng thương tiếc người đã chết? Diễn cho ta xem?"
Người nam nhân này từ bỏ mẹ con hắn, mẹ hắn sau khi sinh ra hắn lại không quan tâm mà để hắn ở cửa cô nhi viện...Hiện tại đến phiên hắn trở về trả thù. Hắn muốn đem toàn bộ đau khổ đòi lại, hắn muốn cho nam nhân hối hận lúc trước đã bỏ hắn. Đương nhiên, hắn sẽ không phủ nhận người nam nhân này là cha của hắn, thậm chí, hắn còn có thể gọi một tiếng " ba ". Hắn thích nhìn nam nhân run rẩy khi nghe cái xưng hô này, như vậy hắn sẽ cảm thấy được rất sung sướng.
"Ba, đừng thương tâm như vậy, không phải còn có ta thương ngươi sao?"
Tần Tường đem môi tiến đến bên tai nam nhân, chậm rãi thì thầm,
"Cái buổi tối đó, ngươi phóng thích trên tay ta, có cảm thấy được rất thích không? Ta có phải làm đau ngươi?"
Trong mắt hắn, ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2879933/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.