Ở nhà nghỉ ngơi suốt ba ngày, Lăng Tịch mới dần khôi phục lại.
Mấy ngày nay Trọng Thần mỗi ngày đều lại đây, một ngày 3 bữa cơm đều là hắn giúp chuẩn bị. Vì để nam nhân vui vẻ, Trọng Thần rất dụng tâm kể một số việc mà nam nhân cũng không am hiểu. Dù không vui, nhưng nam nhân vẫn là phối hợp cười. Trọng Thần chỉ là muốn nam nhân vui mà thôi, nên cũng không nên biểu hiện cho hắn thấy.
Còn Bạch Tiểu Hàn, vừa tan học liền ghé vào bên giường cùng kể cho nam nhân một ít chuyện thú vị. Hắn cũng không biết nam nhân xảy ra chuyện gì nhưng hắn cũng có thể cảm giác được nam nhân mấy ngày này không mấy vui vẻ, mà ngay cả hướng hắn cười, cũng không có đẹp như trước kia. Hắn muốn nhìn thấy nụ cười sáng lạng của nam nhân, cho nên cố gắng không làm cho nam nhân buồn, dù cho hắn không muốn đến trường học, nhưng vì làm cho nam nhân vui vẻ, hắn vẫn là mỗi ngày đúng giờ đi học.
Trọng Thần cùng Bạch Tiểu Hàn rất dụng tâm Lăng Tịch rất hiểu, đem chính mình phong bế vài ngày, nam nhân quên dần sự kiện kia. Dù sao vẫn phải tiếp tục sống, không thể bởi vì cái sự cố ngoài ý muốn mà trì trệ không tiếp tục sống. Ngoài ý muốn.. Chân thành hy vọng, đây chẳng qua là một sự cố ngoài ý muốn. Nhưng trong tiềm thức vẫn là cảm thấy được người kia là bởi vì ghi hận cho nên mới làm ra chuyện như vậy. Chỉ hy vọng, người kia không xuất hiện nữa...
Đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2879924/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.