Mạc Tiệp ôm hắn run rẩy hồi lâu mới bình ổn lại sau cao trào, ánh mắt mê ly ngẩng đầu nhìn hắn.
Dưới ánh nắng chiếu qua rèm cửa sổ, con ngươi sâu thẳm của hắn như có màu hổ phách, như thể một cái liếc mắt đã có thể phong ấn trái tim đang đập dữ dội của cô lúc này.
“Mẹ……”
Bùi Ngọc kêu vài tiếng cô mới hoàn hồn.
“Hả?”
“Người……Hình như tới chu kì kinh nguyệt.” Bùi Ngọc kéo chân cô, dùng khăn giấy nhẹ nhàng chạm vào môi âm hộ của cô, “Có máu……Vừa rồi con không hẳn làm mẹ bị thương chứ?”
Mạc Tiệp chán nản lắc đầu, biểu tình dường như một giây tiếp theo sẽ muốn khóc.
“Đau bụng kinh à? Mẹ chưa uống Ibuprofen trước sao.” Bùi Ngọc biết mỗi lần đến thời kì hành kinh cô đều không dễ chịu.
Mạc Tiệp lắc đầu, vô cùng đáng thương lôi kéo tay hắn đong đưa: “Không mang thai……”
“……” Bùi Ngọc mím môi với vẻ mất tự nhiên, tiếp đó bất đắc dĩ cười nói, “Con đã tận lực, mẹ nhìn con có ích lợi gì?”
Mạc Tiệp tiếp tục ủy khuất nhìn hắn: “Mấy ngày kế tiếp cũng không thể làm tình……”
“Mẹ, con còn chưa thành niên đâu, người không nên nói mãi chuyện muốn cùng con mang thai, cùng con làm tình, những thứ này không thích hợp với thiếu nhi.” Bùi Ngọc không nhịn được trêu chọc cô, khom lưng bế cô lên đi vào phòng tắm trong phòng ngủ.
Mạc Tiệp trừng mắt nhìn hắn, nhất thời bị nghẹn không lên tiếng.
“Mẹ có cái gì không thoải mái sao?” Bùi Ngọc mở vòi hoa sen để giúp cô làm sạch cơ thể dính máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do/467127/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.