Sau khi tan học Bùi Ngọc thu dọn đồ đạc xong, vừa mới bước ra cổng trường thì nhìn thấy có người ngồi trong chiếc xe Audi đơn giản màu đen vẫy tay với hắn, hắn liếc mắt một cái, phát hiện là bảng số xe mà hắn quen thuộc.
“Cô.” Bùi Ngọc đi đến, mở cửa sau xe ra ngồi vào, “Có chuyện gì sao?”
“Cô thấy trêи tin tức con là Trạng Nguyên khoa học tự nhiên năm nay, đặc biệt tới chúc mừng con.” Người phụ nữ ngồi ở trong xe dịu dàng và nhã nhặn, đúng là Bùi Xu, cô nhỏ của Bùi Ngọc, “Ông nội của con rất nhớ con, khi nào con về thăm nhà một chút?”
“Chờ đến lúc con được nghỉ đi.” Bùi Ngọc cúi đầu nghĩ nghĩ, lại chần chờ nói, “Cô, con có một ý tưởng…… Có thể không được hoàn thiện, nhưng…… Con muốn gây dựng sự nghiệp, cô có thể giúp con về phía tiền vốn và marketing được không?”
Bùi Xu sửng sốt một chút, cười khúc khích: “Tiểu Ngọc, con điên rồi sao? Con mới mười sáu tuổi, an tâm học tập cho giỏi, lăn lộn mù quáng làm cái gì?”
“Con không có lăn lộn mù quáng……idea và kỹ thuật của con một cái cũng không thiếu, nhưng thiếu một đội ngũ…… Cô biết con từ nhỏ có học qua ——”
“Tiểu Ngọc, con thiếu tiền sao? Có phải mẹ kế đối xử không tốt với con không?” Bùi Xu ngắt lời hắn, sắc mặt dần dần nghiêm túc, “Cô ta ngược đãi con sao? Có gì khó khăn nhất định phải nói với cô!”
“Không có…… Mẹ con…… Vô cùng tốt.” Bùi Ngọc nhớ tới bộ dạng mẹ hắn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ động ɖu͙ƈ, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do/467115/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.