🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mạc Tiệp nằm trêи giường nghỉ ngơi mấy ngày, rất nhanh khỏe lại dưới sự chuyên tâm chăm sóc của Bùi Ngọc.
Cô chọn một ngày thời tiết tốt, đưa Bùi Ngọc đi chọn mua điện thoại di động và máy tính, mua một ít nhu yếu phẩm dùng trong sinh hoạt, lại dẫn hắn đến nhà hàng Pháp cô thích nhất để ăn bữa trưa, mua cho hắn mấy bộ quần áo mới vừa người, đến buổi tối còn đi nghe hòa nhạc.
Toàn bộ hành trình Bùi Ngọc hết sức nhảy nhót, từ nhỏ đến lớn ngay cả cha hắn cũng không kĩ càng chu đáo quan tâm hắn như vậy, bình thường đều là chính hắn tự mình tìm tòi trải nghiệm cuộc sống. Khi còn bé hắn cũng không thiếu tiền, nhưng cho đến bây giờ chưa từng có người cùng hắn làm những việc này.
Người mẹ này rất tốt a…… Bùi Ngọc không ngừng nghĩ.
Khi hai người về đến nhà đã gần nửa đêm.
Mạc Tiệp mệt mỏi dựa ở trêи người Bùi Ngọc, đưa chìa khóa cho Bùi Ngọc mở cửa.
Bùi Ngọc siết chặt eo cô cố định cô ở trong ngực, sờ chìa khóa cắm vào ổ khóa, tức khắc cảnh giác chau mày —— ổ khóa dường như đã bị mở ra.
Bùi Ngọc suy tư một chút, cúi đầu nhỏ giọng nói với Mạc Tiệp: “Mẹ, con cảm giác có thể có trộm vào trong nhà. Ổ khóa này không thích hợp.”
“A…Sao con biết?” Sắc mặt Mạc Tiệp biến đổi, tiếp đó có chút sợ hãi ôm lấy Bùi Ngọc, “Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta báo cảnh sát chứ?”
“Mẹ báo cảnh sát, con vào xem một chút.” Bùi Ngọc buông cô ra, cô chưa kịp mở miệng ngăn cản hắn đã lập tức mở cửa vào nhà.
Đúng như dự đoán, đồ vật trong nhà bị lục lọi bừa bộn, Bùi Ngọc vừa đi vào liền nghe được rầm một tiếng, hắn theo tiếng đẩy cửa phòng ra liền nhìn thấy có người phá vỡ cửa sổ nhảy ra ngoài, dường như ngay cả đóng gói đồ tốt cũng không kịp mang đi —— nhà bọn họ ở lầu một, dưới lầu lại là vành đai xanh, bãi cỏ mềm mại có thể mang đến một ít giảm xóc, về cơ bản nhảy cửa sổ chạy trốn sẽ không bị thương.
Bùi Ngọc lại kiểm tra sơ lược các phòng một lần, sau khi xác nhận không có những người khác mới đi ra ngoài.
Mạc Tiệp mới vừa báo cảnh sát xong, những ngón tay lạnh buốt vì lo lắng, thấy hắn đi ra vội vàng bổ nhào vào trong ngực hắn: “Cảnh vệ trong tiểu khu vẫn luôn rất nghiêm, làm sao có thể xảy ra loại chuyện này… Mẹ rất sợ hãi.”
Tiểu khu này của bọn họ tất cả đều là thầy cô giáo của trường đại học T, trị an vẫn luôn vô cùng tốt, từ trước đến nay chưa từng xảy ra chuyện như trộm cắp đột nhập vào nhà.

“Mẹ đừng sợ,” Bùi Ngọc vỗ bả vai cô nói, “Tại sao cửa sổ nhà chúng ta không có hàng rào bảo vệ? Con nhìn lầu trêи đều có.”
“Ừ…… Mẹ cũng không nhớ rõ.” Mạc Tiệp ở trong ngực hắn cau mày suy nghĩ trong chốc lát cuối cùng vẫn từ bỏ.
Bùi Ngọc bất đắc dĩ cười một tiếng, xoa mái tóc dài mượt mà của cô nói: “Mẹ luôn như vậy, ngoài công việc ra chuyện gì cũng mơ hồ, kết hôn cũng mơ hồ, an toàn trong nhà cũng mơ hồ.”
“Mẹ……” Mạc Tiệp cảm thấy mình bị một đứa nhỏ khinh thường, muốn phản bác nhưng lại không có lý do gì để phản bác, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, tức giận giống như quả cà chua.
Bùi Ngọc cảm thấy hết sức đáng yêu.
Quản lí bất động sản của tiểu khu và cảnh sát lần lượt tới một chuyến, lăn lộn đến ba giờ sáng mới xem như kết thúc chuyện đen đủi này.
Trong lòng Mạc Tiệp vẫn còn sợ hãi, một người nằm ở trêи giường làm sao cũng sợ hãi, do dự rất lâu vẫn lén lút vào phòng Bùi Ngọc —— vốn tưởng rằng đi ra ngoài một chuyến lý trí có thể thanh tỉnh một chút, kết quả cứ như vậy há chẳng phải bị phá hỏng.
Phòng hắn hết sức sạch sẽ, những quyển sách trêи kệ cũng được sắp xếp theo trật tự, ngay cả viết trêи bàn và giấy nháp cũng được kẹp gọn gàng, bên cạnh còn có một xấp giấy luyện tập thư pháp, cũng rất chỉnh tề, Mạc Tiệp nhìn trong bóng tối dưới ánh trăng sáng, phát hiện mặt trêи dùng kiểu chữ mây bay nước chảy lưu loát sinh động để sao chép《Lạc Dương Già Lam ký》.
“Mẹ?” Sau khi trải qua chuyện này Bùi Ngọc cũng ngủ được rất dễ dàng, nghe được động tĩnh thì nhanh chóng mở mắt ra, ai ngờ nhìn thấy lại là bóng dáng nhỏ gầy của Mạc Tiệp rón ra rón rén vào phòng ngủ của hắn.
“Tiểu Ngọc, mẹ có chút sợ hãi, hôm nay muốn ngủ với con.” Mạc Tiệp vừa nói đã xốc tấm thảm mỏng của hắn lên, tiếp đó phát hiện hắn ngủ khỏa thân, mà cô liếc mắt một cái đã thấy ƈôи ȶɦịt cương cứng giữa lông tóc đen nhánh rậm rạp, trạng thái mềm nhũn vẫn không thể khinh thường, cô nhìn đến không nhịn được nuốt nuốt nước miếng.
“Ách…… Mẹ lén lén lút lút làm con sợ đến nhảy dựng,” Cánh tay dài của Bùi Ngọc duỗi ra ôm thân thể mềm mại nhỏ bé yếu ớt vào trong ngực, ôn nhu nói, “Hôm nay mẹ rất mệt mỏi phải không? Ngủ ngon.”
“Ừ……” Mạc Tiệp bị hắn ôm eo từ phía sau, lại nghĩ đến hắn lúc này trần như nhộng, lập tức lại có chút ngượng ngùng.
Mỹ nhân gợi cảm ôn hương nhuyễn ngọc ở trong ngực, Bùi Ngọc lại đang ở độ tuổi thiếu niên huyết khí phương cương làm sao chống lại được cám dỗ như vậy, ƈôи ȶɦịt rất nhanh đã cương cứng.
(*) Ôn hương nhuyễn ngọc: miêu tả người con gái mềm mại trắng trẻo và thơm tho.

Huyết khí phương cương: tuổi mà tinh lực tràn đầy, có nhiều nhiệt huyết, dễ nóng nảy, dễ làm sai.
Hắn vén váy ngủ của mẹ lên, đem ƈôи ȶɦịt càng thêm thô to để vào giữa kẽ hở hai chân cô, cách qυầи ɭót siêu mỏng cọ xát bên ngoài âʍ ɦộ của cô.
Mạc Tiệp còn chưa ngủ, mơ mơ màng màng cảm nhận được hắn kẹp ƈôи ȶɦịt ở giữa hai chân mình, tức khắc khẩn trương đến tim đập rộn lên.
Bùi Ngọc cách váy ngủ xoa hai иɦũ ɦσα cô qua lại, cảm giác cô ướt rất nhanh, bất quá cọ xát hai cái, chảy ra ɖâʍ thủy thấm ướt giữa qυầи ɭót, lớp vải mỏng dính chặt vào hình dáng bên ngoài âʍ ɦộ của cô.
Mạc Tiệp bị hắn cọ xát cực kỳ thoải mái, lại nghĩ đến mình và ƈôи ȶɦịt thô to của con riêng chỉ cách một tầng vải dệt rất mỏng, càng thêm hưng phấn, ɖâʍ dịch liên tục trào ra không ngừng, phát ra tiếng vang càng dính nhớp rõ ràng hơn.
Bùi Ngọc thấy cô cũng không ngăn cản mình, nhét qυầи ɭót vào giữa và cắm vào giữa môi âʍ ɦộ của cô, tiếp tục cọ xát âʍ ɦộ cô.
Môi âʍ ɦộ không được bảo vệ chặt chẽ dán vào ƈôи ȶɦịt của hắn, kẹp vào qυầи ɭót mềm mại lại tăng thêm kɧօáϊ cảm khi cọ xát…… Mạc Tiệp âm thầm nghĩ, trong lòng vừa hưng phấn lại giãy giụa không thôi —— thân thể vô cùng khát vọng hắn cắm vào thật sâu, nhưng lý trí lại lệnh cho cô phải minh bạch một khi thật sự bước ra một bước này, cô sẽ không bao giờ có tư cách là một người làm mẹ nữa…
Bùi Ngọc trái lại không suy nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ đang rối rắm bây giờ không phải là thời cơ tốt để phá thân của mẹ…… Tuy rằng hắn nghĩ muốn cắm vào đến điên rồi, nhận thấy thái độ của cô hiện tại dường như cũng sẽ không chống đối mình cắm vào, nhưng mà lần đầu tiên của mẹ hắn vẫn muốn đối đãi một cách quý trọng, ít nhất không nghĩ thời điểm mối quan hệ của hai người không minh bạch làm ra chuyện như vậy……
Bùi Ngọc đẩy qυầи ɭót sớm đã bị ɖâʍ dịch thấm ướt ra, chống quy đầu vào hoa huyệt, một bên loát một bên ở miệng huyệt nhàn nhạt nghiền nát thọc vào rút ra.
Mạc Tiệp hưng phấn đến mức trái tim đập thình thịch, đây là lần đầu tiên hoa huyệt của cô ngậm lấy ƈôи ȶɦịt của một người đàn ông, thì ra dán sát chặt chẽ là như vậy, làm cô cảm thấy vừa e lệ rụt rè vừa khẩn trương…… Hắn sẽ cắm vào sao? Cô nhắm mắt lại, trong lòng nghĩ đến hình dáng của Bùi Ngọc, hắn thật sự nhìn rất đẹp mắt…… Lúc mua quần áo cô đặc biệt để cho hắn thử một lần mọi thứ mà hắn thích, nhưng hắn giống như cái móc treo quần áo mặc cái gì cũng đẹp. Cô ngọt ngào lại có chút thẹn thùng chờ mong hắn đến phá màng trinh của mình, cướp đi sự trinh trắng, biến mình thành một người phụ nữ thật sự. Nhưng thay vào đó lại cảm thấy không được, cô còn muốn làm một người mẹ kế tốt.
Bùi Ngọc khắc chế nhàn nhạt thọc vào rút ra trong chốc lát, liền cảm nhận được một chút cao trào nho nhỏ của cô, mà tinh quan mẫn cảm của hắn cũng buông lỏng, từng luồng tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn vào bên cạnh miệng ɦσα ɦuyệt của cô.
Hắn vẫn không đi vào…… Mạc Tiệp có chút mất mát lại có chút vui mừng, nhưng tϊиɦ ɖϊƈh͙ dính nhớp giữa hai chân lại làm tâm thần cô nhộn nhạo, đột nhiên đặc biệt muốn sinh con cho Tiểu Ngọc.
Thật ra cô từng nghĩ đến việc mua tinh trùng để sinh con, mẹ cứ hết lần này đến làn khác hối thúc cô đi xem mắt với lý do là tại sao một người phụ nữ nên nhanh chóng sinh con nếu không sau này đủ loại nguy hiểm sinh nở sẽ xuất hiện trong tương lai, sau đó cô muốn chặn miệng mẹ lại, thầm nghĩ nếu không gặp được người mình thích, thì trực tiếp thông qua phương pháp thụ tinh nhân tạo cũng có thể sinh con, dù sao cô cũng không phải là không nuôi nổi…… Khi cô ở nước ngoài bên cạnh cũng có những đồng nghiệp nữ làm như vậy, còn sinh vài đứa.
Nhưng mà bây giờ, cô không nhịn được bắt đầu nghĩ, nếu sinh con cho Tiểu Ngọc, chẳng phải là ngay cả gian khổ từ phương pháp thụ tinh nhân tạo cũng được giản lược sao? Huống chi hắn nhìn qua khỏe mạnh dẻo dai như vậy, chất lượng tinh trùng nhất định cũng rất tốt. Cô nghĩ tới nghĩ lui, lại cảm thấy hai gò má nóng lên —— quan hệ của bọn họ vẫn là mẹ con đấy, cô lại bắt đầu suy nghĩ đến việc cùng hắn sinh con… Nhưng nếu hắn làm chuyện như vậy đối với cô, có phải chứng minh hắn cũng tồn tại những ý nghĩ khác đối với cô chứ? Hay chỉ là bản năng tình ɖu͙ƈ của thiếu niên ở tuổi dậy thì nhỉ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.