Tiếp sau đó, cuộc trò chuyện không thể gọi là kết thúc trong sự khó chịu bởi vì trước khi lên lầu Tô Dương thậm chí còn cười và chúc Từ Lập Trạch một câu "Chúc ngủ ngon."
Về đến phòng, cô liền cởi bộ quần áo đang mặc ra và ném lên giường, rồi đi đến bàn làm việc để kiểm tra điện thoại.
Trên màn hình có một vài thông báo và một cuộc gọi nhỡ từ Tống Hạo Lâm.
Tô Dương rút sạc điện thoại, rồi gọi lại cho anh.
"Tô Dương, thầy Phùng đã bị hủy bỏ tư cách ứng cử rồi!" Giọng Tống Hạo Lâm vang lên rất nhanh, trong tiếng vọng trống rỗng trong điện thoại, Tô Dương có thể nghe thấy hơi thở đầy lo lắng của anh.
"Vì bài viết đó sao?" Tô Dương nhắm mắt lại, cố gắng nhớ lại tất cả những gì mình đã thấy và nghe trong chiều nay.
"Trường không nói rõ, nhưng chuyện này chắc chắn không được thông báo rộng rãi đâu. Anh cũng chỉ biết vì ngày mai mình rời trường, muốn đến chào thầy Phùng nhưng lại tình cờ nghe thấy trưởng khoa đang nói chuyện với thầy." Tống Hạo Lâm nói rồi dừng lại một chút, "Còn nữa, danh hiệu sinh viên xuất sắc của em cũng có thể..."
"Chuyện của em không quan trọng, nhưng họ không thể bịa đặt như vậy về thầy Phùng!" Tô Dương đột nhiên mở mắt ra, trong ánh nhìn dường như có một lớp băng mỏng đọng lại, lạnh lẽo đến mức có thể rơi ra từng mảnh.
Sáng hôm sau, khi Tô Dương thức dậy thì Từ Lập Trạch đã đi chạy bộ.
Cô như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do-the-than-anh-trang-sang-cua-tu-tong/3650063/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.