Tô Dương chưa bao giờ nghe thấy tiếng tim đập của một người đàn ông xa lạ ở khoảng cách gần đến như vậy.
Âm thanh trầm như tiếng trống ấy giống như vọng ra từ một căn phòng tĩnh mịch, có nhịp điệu và cũng có nhiệt độ. Tô Dương cảm thấy như có ai đó đang gõ vào trái tim cô qua lớp áo mỏng.
Chẳng mấy chốc, cô cảm nhận được thang máy bắt đầu hạ xuống.
Tuy nhiên, tốc độ chậm rãi, đều đặn của thang máy không làm cô hết hoảng hốt. Cô vẫn nắm chặt cổ áo của người đàn ông trước mặt, hoảng loạn như thể muốn bám víu vào một thứ gì đó để thoát thân trong giây phút nguy hiểm cận kề.
Với một tiếng "đinh" vang lên, thang máy dừng lại ở tầng một, cửa thang máy từ từ mở ra, âm thanh la lớn và tiếng ồn ào lập tức tràn vào.
Tô Dương không ngờ bên ngoài thang máy lại có nhiều người đến vậy, từ nhân viên an ninh, y tế, đến có không ít nhân viên trong tòa nhà đến xem chuyện gì xảy ra.
Chưa kịp phản ứng, Từ Lập Trạch đã đưa tay vòng qua eo cô, nửa ôm nửa đỡ cô ra khỏi thang máy.
Tô Dương theo phản xạ ngẩng đầu lên nhìn anh.
Qua lớp kính, ánh mắt của Từ Lập Trạch trầm tĩnh như biển sâu, đôi đồng tử lấp lánh như những vì sao trên bầu trời đêm.
Khi thấy nhân viên y tế tiến lại gần, Từ Lập Trạch hỏi cô, "Cô có thấy khó chịu chỗ nào không? Có cần đến bệnh viện không?"
Tô Dương lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do-the-than-anh-trang-sang-cua-tu-tong/3650039/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.