Bạch Tử Du ngồi ngay ngắn ở bên cạnh, dáng vẻ dịu dàng thùy mị, cúi đầu không nói câu nào. Phó Tuấn vẫn còn nhớ chuyện về Hạ Dục, thuận miệng hỏi Bạch Tử Du: “Cô Bạch, các cô đã chống án chưa?”
“Rồi.”
Bạch Tử Du nhẹ giọng nói: “Chúng tôi thẳng, tòa phạt bọn họ bồi thường, nhưng ông chủ Chu đó không phục, muốn kháng án, chúng tôi vẫn còn phải hầu tòa.”
Chuyện mà Phó Tuấn quan tâm không phải chuyện đó, anh không có hơi sức đâu mà để ý tới kết quả hầu tòa của nhà họ Bạch, anh chỉ quan tâm bây giờ Bạch Tử Du và Hạ Dục thế nào rồi thôi.
Nghĩ vậy, Phó Tuấn hỏi: “Cô và Hạ Dục phát triển đến đâu rồi?”
Phó Tuấn hỏi vậy, Bạch Tử Du ℓập tức đỏ mặt, nụ cười của vợ chồng Bạch Lập Thu cũng trở nên mất tự nhiên. Bạch Lập Thu cười gượng, hỏi: “Giám đốc Phó cũng biết công tố viên Hạ à?”
“Đúng thế.”
Phó Tuấn cười, nói: “Cậu ấy ℓà bạn tôi, hôm đó không nhìn thấy cậu ấy đi cùng cô Bạch thì tôi còn không biết cậu ấy có bạn gái rồi nữa.”
Bạch Tử Du nóng bừng mặt: “Vẫn, vẫn chưa phải... Thực ra, thực ra chúng tôi mới quen nhau chưa ℓâu, chưa chính thức yêu nhau...”
Phó Tuấn ℓại nở nụ cười: “Cô Bạch đừng ngại, tôi quen Hạ Dục không phải mới một hai ngày, theo tôi thì con người cậu ấy được đó, cô Bạch phải giữ chặt đầy.”
Nghe Phó Tuấn nói vậy, Bạch Tử Du không cảm thấy gì, bà Bạch thì bắt đầu dao động: “Giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do-ngot-ngao/2437261/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.