Khâu Thiếu Trạch hung ác nhìn chằm chằm Thời Ngọc Thao bằng đôi mắt sưng tấy, đưa tay lau vệt máu bên khóe miệng của mình. Anh ta chống tay đứng lên, lập tức giơ nắm đấm vụt tới chỗ của Thời Ngọc Thao.
Thời Ngọc Thao nở nụ cười lạnh, thoắt cái đã tóm được nắm đấm của người kia. Anh thuần thục xoay người lại quật một phát, cả người Khâu Thiếu Trạch lại theo đó mà ngã xuống đất nghe rầm một tiếng.
Khâu Thiếu Trạch bị té đau nhưng cũng không chịu thua. Anh ta vùng vằng bò dậy, tiếp tục xông về phía của Thời Ngọc Thao.
Đường Du Nhiên ở trên giường đang ôm lấy chăn, cô nhìn thấy Khâu Thiếu Trạch bị Thời Ngọc Thao đánh như thế, trong lòng cũng không có một chút đau xót, chỉ ngồi đó nhìn Khâu Thiếu Trạch bị đánh đến miệng toàn là máu. Chợt lo Thời Ngọc Thao vung tay quá trán lỡ đánh chết người kia vậy sẽ gặp phiền phức, Đường Du Nhiên lúc này mới nói với anh: “Thời Ngọc Thao, được rồi, đừng đánh nữa.”
Thời Ngọc Thao nghe Đường Du Nhiên nói thế, sắc mặt lại thoáng lạnh đi vài phần. Anh lạnh lùng nhìn Khâu Thiếu Trạch, cuối cùng cũng dừng tay.
Khâu Thiếu Trạch bị đánh bầm dập, mặt mũi cũng sưng vù, lúc nghe thấy giọng nói của Đường Du Nhiên mới kéo lại được vài tia lý trí cuối cùng, ánh mắt cũng nhanh chóng chuyển từ Thời Ngọc Thao sang chỗ của Đường Du Nhiên đang ngồi ở trên giường kia.
Anh ta đi vài bước tới bên giường, mặt mày nhăn nhó vội vàng duỗi tay qua nắm chặt lấy bả vai của Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do-ngoai-tinh/770393/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.