Bạch Tiên Nhi nghĩ vậy nhanh chóng bình tĩnh lại, đi tới mép giường bệnh ngồi xuống, không chút do dự nhận lấy thẻ ngân hàng mà Khâu Thiếu Trạch vừa ném trên giường bệnh.
Hai mắt đỏ bừng, đau nhức khó chịu, ngón tay nắm chặt thẻ ngân hàng trong tay, không nhịn được nhìn Khâu Thiếu Trạch hỏi: “Khâu Thiếu Trạch, anh thật sự không cần em nữa sao? Hai chúng ta sau này còn có khả năng không…”
Bạch Tiên Nhi còn chưa nói xong, giọng nói lạnh như băng của Khâu Thiếu Trạch đã cất lên: “Không thể nào nữa! Bạch Tiên Nhi đời này chúng ta không có khả năng nữa rồi!”
“Sau này chúng ta đừng gặp mặt nhau nữa! đợi lát nữa anh sẽ cho tài xế dọn sạch đồ đạc của em ở nhà họ Đường rồi gửi đến bệnh viện!”
Lời này vừa dứt, Khâu Thiếu Trạch lập tức xoay người cũng không quay đầu mà trực tiếp rời khỏi phòng bệnh.
Bạch Tiên Nhi sững sờ nhìn bóng lưng Khâu Thiếu Trạch, cuối cùng cô ta cũng không thể kiềm chế được mà rơi nước mắt.
Sau khi khỏi bệnh viện, Khâu Thiếu Trạch lập tức lái xe về nhà.
Đường Du Nhiên đang ngồi trong phòng khách, Khâu Thiếu Trạch vừa thấy Đường Du Nhiên, trên mặt anh ta không khỏi lộ ra nụ cười, vội nhìn Đường Du Nhiên giải thích thật cẩn trọng: “Du Nhiên, chuyện của Bạch Tiên Nhi anh đã giải quyết xong rồi! Anh cũng đã đưa cô ta đến bệnh viện xử lý đứa bé trong bụng!”
“Từ nay về sau anh và cô ta không còn bất kỳ quan hệ gì với nhau nữa, đợi lát nữa anh kêu mẹ Phúc thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do-ngoai-tinh/770386/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.