Nháy mắt đã trôi qua một tuần!
Bạch Tiên Nhi lần trước bị Đường Du Nhiên nói thẳng không nể nang chút nào nên cũng lập tức yên tĩnh lại, không dám kiếm chuyện vô cớ trong nhà nữa.
Bạch Tiên Nhi âm thầm chịu đựng cả tuần cuối cùng cũng đợi được Khâu Thiếu Trạch trở về.
Vừa nhận được tin Khâu Thiếu Trạch về, Bạch Tiên Nhi cũng không thèm đi làm nữa, xin nghỉ phép để đặc biệt đến sân bay đón Khâu Thiếu Trạch.
Đến sân bay thật sớm đợi gần hai tiếng đồng hồ, cuối cùng cô ta cũng nhìn thấy bóng dáng Khâu Thiếu Trạch xuất hiện.
Gương mặt Bạch Tiên Nhi lập tức lộ ra nụ cười thật tươi, chạy thật nhanh về phía Khâu Thiếu Trạch.
Không hề kiêng dè chút nào trực tiếp giang tay ra ôm lấy Khâu Thiếu Trạch: “Thiếu Trạch, cuối cùng anh cũng về rồi, em nhớ anh lắm!”
Khâu Thiếu Trạch không ngờ Bạch Tiên Nhi lại đặc biệt đến sân bay đón anh ta, cả người khẽ cứng đờ, ánh mắt không nhịn được nhìn ra phía sau Bạch Tiên Nhi theo bản năng, nhưng lại không thấy bóng dáng của Đường Du Nhiên, trong mắt Khâu Thiếu Trạch bỗng chốc không kiềm được hiện lên sự mất mát.
Đưa tay đẩy Bạch Tiên Nhi đang ôm anh ta ra, trong lòng lại thấy hơi không cam lòng nhìn Bạch Tiên Nhi hỏi: “Có mỗi mình em đến sân bay thôi sao? Đường Du Nhiên không đến?”
Bạch Tiên Nhi không thể nào ngờ được gần nửa tháng không gặp, lúc Khâu Thiếu Trạch nhìn thấy cô ta, câu hỏi đầu tiên lại liên quan đến Đường Du Nhiên!
Mười ngón tay buông thõng hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do-ngoai-tinh/770378/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.