Bạch Tiên Nhi nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào Khâu Thiếu Trạch, lúc giơ tay muốn đánh tiếp cái tát thứ hai thì bị Khâu Thiếu Trạch đưa tay cản lại, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng.
“Đủ rồi! Bạch Tiên Nhi! Em biết đó, anh cũng hết cách rồi nên mới làm như vậy!”
Khâu Thiếu Trạch vừa dứt lời, Bạch Tiên Nhi điên cuồng nhìn Khâu Thiếu Trạch kích động nói: “Anh hết cách rồi? Vậy sao anh không đưa Đường Du Nhiên lên giường Lăng Tử Khôn đi chứ? Tại sao cứ phải là em? Anh biết tối qua em đã trải qua như thế nào không?”
“Tên Lăng Tử Khôn đó không phải người! Anh ta lấy roi da thấm nước muối đánh em, mỗi một lần đánh lên người em đều vô cùng đau rát!”
“Nhưng dù em xin tha thế nào cũng vô ích! Em vừa khóc vừa kêu gào, kêu đến khàn cổ, quả thật giống như rơi vào nhà tù! Khoảnh khắc đó, thậm chí em còn nghĩ nếu giày vò em như vậy chi bằng để em chết đi cho xong!”
“Khâu Thiếu Trạch! Anh hãy nhìn cho kỹ vết thương khắp người em! Em yêu anh như vậy, bỏ ra vì anh nhiều đến thế, bây giờ anh lại đối xử với em như vậy sao?”
Khâu Thiếu Trạch nghe Bạch Tiên Nhi nói xong, anh ta buồn bực cau mày thật chặt: “Bạch Tiên Nhi! Anh biết chuyện lần này anh có lỗi với em! Em yên tâm, anh sẽ bù đắp cho em!”
Bạch Tiên Nhi nghe thấy những lời này của Khâu Thiếu Trạch, trong lòng bỗng cảm thấy rét run.
Khâu Thiếu Trạch không quan tâm cũng không thương xót những vết thương trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do-ngoai-tinh/770359/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.