“Bớt làm mấy trò gian manh đó lại đi! Nếu như cậu chịu làm lại một người đàng hoàng, tôi sẽ nể tình nghĩa trước đó mà không so đo với cậu!”
“Nếu như cậu dám làm tổn hại dù chỉ là nửa đầu ngón tay của Đường Du Nhiên thôi, tôi nhất định sẽ khiến cậu cảm nhận sâu sắc cái gì gọi là sống không bằng chết!”
“Khâu Thiếu Trạch, cậu có nghe rõ chưa?”
Thời Ngọc Thao nói rành mạch vào tai của Khâu Thiếu Trạch, người kia rũ mắt xuống nghiến răng ken két, lúc này mới cố nén cơn thịnh nộ trong lòng lại.
Bởi vì anh ta biết rõ, Thời Ngọc Thao từ trước giờ là người nói được sẽ làm được.
“Cậu Thời, tôi nghe rõ rồi, nghe rất rõ… Sau này sẽ không làm vậy nữa…” Khâu Thiếu Trạch chỉ có thể vội vàng cúi đầu xin lỗi.
Thời Ngọc Thao lúc này mới buông người kia ra, khẽ chau mày nhìn Khâu Thiếu Trạch mà nói: “Khâu Thiếu Trạch, về sau đừng xuất hiện ở công ty Đường thị này nữa!”
“Tôi biết rồi, sau này nhất định sẽ không xuất hiện ở đây nữa. Bây giờ tôi sẽ cút, sẽ cút thật xa…” Khâu Thiếu Trạch nói xong cũng toát mồ hôi lạnh, khập khiễng vội vã rời đi.
Anh ta lảo đảo chạy về căn nhà thuê của Bạch Tiên Nhi.
Vừa mới đẩy cửa vào đã thấy người kia đang ngồi dựa vào đầu giường, tay cầm điếu thuốc, miệng đang nhả từng đợt khói trắng.
Nhìn thấy dáng vẻ đó của Bạch Tiên Nhi, Khâu Thiếu Trạch lại khẽ nhíu mày, trong ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do-ngoai-tinh/2932911/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.