Khi Thái Bình cùng Uyển Nhi trở lại Thanh Huy Các, Xuân Hạ đã đổ nửa người mồ hôi lạnh. 
Thái y vội vàng chạy tới xem qua công chúa, lập tức ra phương thuốc, dặn dò Xuân Hạ làm việc cẩn thận, sau đó bước nhanh đến bên nhị thánh phục mệnh. Lý Hiển cùng Lý Đán biết muội muội không có việc gì, cuối cùng nhẹ nhàng thở một hơi. Bởi vì không tiện ở lại Thanh Huy Các lâu, liền dặn dò hai câu, từng người hồi phủ của mình. 
Xuân Hạ cầm phương thuốc đi sắc, Uyển Nhi cho các cung nhân khác trong tẩm cung công chúa lui xuống, lấy cớ công chúa không thể trúng gió, đem cửa điện đóng lại, chuẩn bị cùng Thái Bình nói chuyện rõ ràng. 
"Điện hạ không nên lỗ mãng như vậy." Uyển Nhi trực tiếp mở miệng, "Nếu Thiên Hậu thật sự muốn đem thiếp ban thưởng cho vương tử Thổ Phiên, sẽ không đề cập đến xuất thân của thiếp." 
"Ta biết." Thái Bình ngồi dậy, trên mặt không có nửa điểm ý cười. 
Uyển Nhi nhíu mày, "Biết sao người còn làm bậy?" 
"Ta chỉ là không thích xem nữ tử như lễ vật để đưa tới đưa đi." Thái Bình cay chát cười cười, "Đương nhiên, ta cũng biết ngươi sẽ không cảm kích." 
"Điện hạ!" Uyển Nhi dường như tức giận, "Đó chính là sứ thần Thổ Phiên, nếu không cẩn thận, sẽ là chuyện của hai nước." 
"Ta không phải hài tử." Thái Bình nghiêm túc nói, "Những lời ta đã nói hôm nay, tuy rằng kiêu căng, nhưng cũng chính là lời trong lòng ta. Ngươi cũng vậy, Xuân Hạ cũng vậy, thậm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679353/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.