Thái Bình ở lại điện Huy Du cũng không lâu lắm, Lý Trị dỗ nàng nín khóc, liền mệnh cho cung nhân hộ tống Thái Bình trở về điện Lưu Bôi.
Uyển Nhi vẫn luôn chờ ở trước cửa điện, nhìn thấy Thái Bình chầm chậm trở về, nàng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Ta khát." Câu đầu tiên khi Thái Bình đến gần Uyển Nhi nói lại là câu này, nàng kêu khóc một trận, giọng nói cũng khàn khàn không ít.
Uyển Nhi rũ mi, đón Thái Bình vào chính điện. Đợi Thái Bình ngồi xuống ổn định, liền tự mình rót nước mang tới, hai tay dâng lên.
Thái Bình tiếp nhận ly nước, uống liên tiếp vài ngụm.
Uyển Nhi giương mắt ra hiệu cho Xuân Hạ, mang các cung nhân trong điện lui ra.
Thái Bình biết nàng ấy muốn hỏi cái gì, liền dứt khoát tùy ý, chính mình dựa vào đầu giường, chợp mắt nghỉ ngơi.
Uyển Nhi đến ngồi ở gần giường, cũng không vội vã hỏi chuyện, chỉ là yên lặng chờ đợi ở một bên.
Thái Bình không chờ được Uyển Nhi hỏi chuyện, nhịn không được mở to mắt, "Không phải ngươi có chuyện muốn hỏi ta sao?"
"Điện hạ muốn nói, tự nhiên sẽ nói." Tuy Uyển Nhi nói như thế, ánh mắt lại giống dao nhỏ, muốn mổ xẻ ý đồ ẩn sâu của Thái Bình.
Thái Bình nhẫn cười, "Lại rót cho ta một ly nước."
Uyển Nhi vừa mới chuẩn bị đi lấy cái ly không bên cạnh, lại bị Thái Bình đè lại.
"Rót một ly khác đi, đừng dùng cái ly này."
"Vâng."
Uyển Nhi một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679339/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.