Uyển Nhi đi nhanh một đường, khi trở lại xe ngựa bên ngoài phủ, che lại lồng ngực đang nhảy lên thình thịch một lúc mới hòa hoãn lại, đè nén tức giận đầy bụng xuống. 
Hồng Nhụy không dám nhiều lời, nàng cũng thật sự tức giận. Đại nhân làm nhiều chuyện vì công chúa như vậy, trên trán còn để lại một vết sẹo, kết quả đổi lấy kết cục thế này, thật sự lương bạc! 
Xá Địch thị không nhanh không chậm bước lên xe ngựa, Uyển Nhi liền phân phó Vũ Lâm tướng sĩ tức tốc đánh xe đến dịch quán. Cop qua cop lại, 𝐭𝑟ở lại 𝐭𝑟a𝓃g chí𝓃h — 𝐭𝑟ùm𝐭 𝑟uyệ𝓃.v𝓃 — 
“Chờ đã.” Xá Địch thị đột nhiên mở miệng, ngăn cản Vũ Lâm tướng sĩ. 
Uyển Nhi đối diện với ánh mắt hồ nghi của Xá Địch thị, nghiêm túc hỏi: “Trinh nương?” 
“Phải là ta hỏi ngươi, ngươi làm sao vậy?” Xá Địch thị hỏi lại. 
“Ta?” 
“Đúng vậy, là ngươi.” 
Uyển Nhi im lặng một lát, ra vẻ thản nhiên giải thích: “Ta chỉ đang nhắc nhở điện hạ thôi, quy củ quan trọng.” 
“Vậy à?” Xá Địch thị có chút hiếu kỳ, lần này thật sự muốn biết Uyển Nhi đến tột cùng là làm sao vậy. 
Uyển Nhi nghĩ, hôm nay khẳng định trốn không thoát, đành phải thú nhận: “Lúc trước điện hạ thỉnh chỉ phải vì tiên đế thủ lăng ba năm, hiện giờ cũng chỉ mới hơn nửa năm, nàng ấy lại ở trong phủ cùng võ sĩ liếc mắt đưa tình, việc này chúng ta nhìn thấy thì thôi, nếu truyền tới bên Đông Đô, bách quan sẽ cho rằng điện hạ phong lưu, với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679182/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.