Dùng xong tảo thiện, công chúa khởi hành hồi cung. 
Nàng cùng Uyển Nhi nắm tay sóng vai ngồi trên xe ngựa, từ núi rừng yên tĩnh đến phường thị huyên náo, rồi đến hoàng thành nguy nga trang nghiêm, các nàng biết, trận chiến không có khói lửa thuộc về các nàng đã bắt đầu từ lúc này. 
Sau khi cáo biệt ở bên ngoài Trinh Quán Điện, Thái Bình không dám có nhiều thái độ quyến luyến, liền không quay đầu mà mang Xuân Hạ đến Đông Cung. Đã lâu rồi không nhìn thấy một nhà của tứ ca, về tình về lý, nàng cũng nên đi thăm một lần. 
Uyển Nhi nhìn theo Thái Bình đi xa, một lần nữa sửa sang lại áo choàng, đi nhanh vào trong điện, nhất bái với Võ Hậu đang xử lý chính sự, cất cao giọng: "Khởi bẩm Thái Hậu, điện hạ đã hồi cung." 
Võ Hậu giương mắt nhìn lướt qua nàng một cái, "Ai gia nghe nói, hôm qua nàng đã phát tiết với Tiết Hoài Nghĩa." 
Uyển Nhi bẩm báo đúng sự thật, "Đúng vậy." 
Võ Hậu lại cười, "Nàng cũng thật biết chọn người, một khi đã chọn liền chọn kẻ không ai dám mắng." Nghĩ đến hôm qua Tiết Hoài Nghĩa khóc lóc ồn ào chạy tới trước mặt, Võ Hậu chỉ cảm thấy buồn cười. 
Thái Bình chính là trân bảo trong lòng nàng, mắng hắn vài câu thì làm sao? 
Cuối cùng Tiết Hoài Nghĩa chỉ có được một câu như vậy, nước mắt liền nghẹn lại trong hốc mắt, ủy khuất đến mức một câu cũng không nói nên lời. 
"Việc này làm được không tồi, ghi cho ngươi một công trước." Võ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679142/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.