Chiếu thư nhanh chóng truyền đến trước mặt Thái Bình, nàng vui vẻ tiếp chỉ, đêm đó liền tống cổ Võ Du Kỵ đến thiên điện nghỉ ngơi. Tuy trong lòng Võ Du Kỵ khó chịu, nhưng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, chỉ cần điện hạ để hắn ở lại trong phủ tiếp tục làm phò mã, ngày sau vẫn còn có cơ hội, cho nên cũng không cần nóng lòng lúc này. 
Xuân Hạ dâng canh sâm lên cho Thái Bình, cuối cùng đã hiểu vì sao điện hạ phải tắm gội ở Thanh Trì lâu như vậy. 
Thái Bình cầm chiếu thư trong tay, cảm khái nói, “Không hổ là a nương, tâm tâm niệm niệm vẫn là hoàng tôn.” 
Xuân Hạ vốn tưởng rằng công chúa được chiếu thư này, hẳn phải cao hứng, “Điện hạ hình như…… không quá cao hứng?” 
“Sao có thể cao hứng?” Thái Bình tưởng rằng có thể đổi được một chiếu lệnh cho nàng tùy tâm truyền triệu phò mã thị tẩm, lại không nghĩ rằng a nương cao hơn một nước cờ, dựa trên nguyệt sự của nàng mà nhất định phải để phò mã phụng chỉ cùng phòng vào mùng một hàng tháng. 
Có được hoàng tôn này, a nương cao hứng, Thái Bình lại không cao hứng. Một khi nàng thật sự sinh ra hài tử của Võ thị, ngày nào đó cho dù khởi binh chính biến, khôi phục Lý Đường, nàng cũng không thể rửa sạch thân phận tức phụ của Võ thị. Đêm đại hôn, nàng cố ý lấy Mai thị ra làm chứng, thư hòa li cũng dùng tờ giấy cuối cùng trong cống phẩm tốt nhất năm nay, chính là để ngày nào đó ở trước mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679124/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.