Sau khi đám người Trương Tắc rời khỏi đại điện, bên trong Vạn Tượng Thần Cung đột nhiên lâm vào một màn tĩnh mịch. 
“Thái Hậu, thần có một câu không biết có nên nói hay không.” Xá Địch thị lặng im đã lâu bỗng nhiên mở miệng. 
Võ Hậu xoa xoa thái dương, “Nói đi.” 
Xá Địch thị nói: “Hữu Vệ tướng quân từ trước đến nay lui tới thân cận với Xuân Quan thượng thư, lần này đột nhiên để bụng chuyện của phò mã, chỉ sợ…… có ẩn tình khác.” 
Thần sắc của Võ Hậu ngưng trọng, không vui mà nhìn nàng, “Vu khống trọng thần triều đình, chính là tử tội.” 
Xá Địch thị lập tức quỳ xuống, dập đầu nói: “Thần cũng là mẫu thân, suy bụng ta ra bụng người, nếu nữ nhi của thần bị người khác khinh nhục nhiều lần, bất kể thế nào, thần cũng phải làm chủ cho nữ nhi.” Nàng cố tình nhấn mạnh hai chữ “nhiều lần”, mục đích chính là để nhắc nhở Võ Hậu, chú ý Võ Tam Tư cùng Võ Thừa Tự. 
Kỳ thật Võ Hậu trong lòng đã hiểu rõ, trầm giọng hỏi: “Xá Địch thị, ngay cả ngươi cũng cảm thấy ai gia ủy khuất Thái Bình sao?” 
“Phải!” Xá Địch thị dứt khoát đáp, ở trước mặt Võ Hậu mà lúng ta lúng túng, ngược lại dễ dàng làm cho Võ Hậu nghi kỵ có dụng tâm. 
Võ Hậu trầm mắt, chỉ lẳng lặng nhìn Xá Địch thị quỳ gối trước mặt. 
Xá Địch lại lễ bái với Võ Hậu, sau khi thẳng lưng dậy, tiếp tục nói: “Từ trước đến nay thân thể của công chúa vẫn luôn khoẻ mạnh, sao lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679122/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.