Nghỉ ngơi một lát, xem như hai người khó có được một lần an tâm tịnh dưỡng. Sau đó, Thái Bình mang Uyển Nhi đến Thanh Trì tắm gội thay y phục, đến chính ngọ, hai người cùng nhau về chính điện. 
Thái Bình mệnh Xuân Hạ truyền thiện, không bao lâu, Xuân Hạ cùng các cung nhân mang ngọ thiện vào chính điện. 
Trương Tắc nấu xong thuốc cũng đưa tới, loại thuốc thể hàn này, cần phải uống trước ngọ thiện. 
Thái Bình bưng chén thuốc lên, chịu đắng uống được ba hớp rồi đặt chén thuốc xuống, ra hiệu cho Trương Tắc đem chén thuốc đi. 
“Vâng.” Trương Tắc bưng chén thuốc lui ra. 
Xuân Hạ thức thời mệnh các cung nhân cùng lui ra, chờ ở ngoài cửa điện, đợi công chúa gọi. 
Uyển Nhi gắp cho Thái Bình một miếng Tiểu Thiên Tô, dịu dàng nói: “Điện hạ, mời.” 
Thái Bình biết Uyển Nhi nhất định đau lòng, cười nói: “Hôm nay ta uống ít hơn một nửa.” Nói xong, nàng cũng gắp cho Uyển Nhi một miếng Tiểu Thiên Tô, “Uyển Nhi yên tâm.” 
Uyển Nhi sao có thể yên tâm đây? Cần phải qua mặt được thái y mà Võ Hậu sai đến bắt mạch, Thái Bình nhất định phải uống loại thuốc này suốt ba năm, phải chịu khổ như vậy suốt ba năm. 
“Sẽ ổn mà.” Thái Bình bảo đảm. 
“Ừm.” Uyển Nhi cúi đầu gắp một mảnh Tiểu Thiên Tô cho vào miệng, mặc dù là loại thịt nai ngon nhất, nàng cũng cảm thấy chua xót. 
Thái Bình lặng yên không một tiếng động dịch đến sát Uyển Nhi, cười hỏi: “Ăn ngon không?” 
“Điện hạ cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679118/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.