Lúc này, Bùi thị đang mặc cát phục đen tuyền cho Võ Hậu để chuẩn bị tế thiên, nửa canh giờ sau sẽ đến giờ lành, bách quan đã ở Vạn Tượng Thần Cung chờ Võ Hậu cùng Thiên Tử giá lâm. 
Uyển Nhi cầm "Đại Vân Kinh" trong tay đi vào tẩm điện, đi nhanh đến gần Bùi thị, cung kính quỳ xuống đất hành lễ, “Thần mang đến hạ lễ tháng Giêng của điện hạ, nguyện Thái Hậu phúc thọ dài lâu.” 
Võ Hậu cười cười đầy ẩn ý, “Trùng hợp, hôm nay ai gia cũng có một phần lễ vật tặng nàng.” Nói xong, Võ Hậu ra hiệu cho Bùi thị ngưng mặc trường bào cho nàng, duỗi tay mệnh Uyển Nhi đặt lễ vật lên. 
Uyển Nhi dâng lên bằng hai tay, “Điện hạ sao chép đã vài tháng, chỉ vì muốn kịp hôm nay đưa cho Thái Hậu.” 
“Như vậy à, cũng thật có tâm.” Võ Hậu cẩn thận lật xem kinh văn, mỗi chữ viết đều cực kỳ đoan trang tao nhã, đủ thấy thư pháp của Thái Bình mấy ngày nay đã tiến bộ rất nhiều. Nhìn chữ đoán người, thấy được tâm tính của người viết ẩn hiện trầm tĩnh không ít. 
Vào Mùng Một tháng Giêng tặng "Đại Vân Kinh" cho a nương, ẩn dụ phía sau càng làm cho Võ Hậu yêu thích. 
“Uyển Nhi, lần này ngươi làm việc rất tốt.” Võ Hậu cần phải thừa nhận, muốn khuyên nhủ Thái Bình, vẫn phải dựa vào Uyển Nhi, tình nghĩa dưỡng thành từ lúc còn nhỏ, tất nhiên đơn thuần hơn người khác rất nhiều, “Chỉ tiếc, nếu ngươi là nam nhi, ai gia nhất định để ngươi đương đương với thị lang.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679112/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.