Tin tức công chúa có thai rất nhanh đã truyền đến tai Võ Hoàng, Bùi thị kích động liên tục chúc mừng: “Chúc mừng bệ hạ! Điện hạ rốt cuộc đã có tin vui!” 
“Đây là lần đầu Thái Bình mang thai, phân phó thái y, chăm sóc nàng cho thật tốt.” Võ Hoàng không thể nghi ngờ là cao hứng, lập tức ra lệnh. Từ nhỏ đến lớn, Thái Bình chưa bao giờ làm nàng thất vọng, mặc dù nhất thời không thể để hài nhi này làm hoàng thái tôn, nhưng sự tình cũng không phải không còn đường sống để cứu vãn. 
Chỉ cần nàng có thể sống lâu mấy năm, lại làm chút chuyện trọng đại để sử sách vĩnh viễn ghi nhớ, từng bước từng bước thay thế những cựu thần Lý Đường đó. Chờ hoàng tôn lớn lên, cánh chim dang rộng, nàng nhắc lại chuyện lập trữ quân, khi đó lực cản đã không còn lớn như hiện nay. 
“Còn có phò mã! Để hắn mỗi ngày trở về chăm sóc!” Võ Hoàng là người từng trải, nàng biết làm bạn với một người có thai quan trọng đến nhường nào, “Còn có…… Còn có……” Võ Hoàng bỗng nhiên nghĩ tới Uyển Nhi, nàng nhìn về phía Uyển Nhi lặng im không nói gì ở một bên, “Ngươi nhân ngày nghỉ hưu mộc, liền đi đến phủ công chúa thăm Thái Bình.” 
Thái Bình cùng Uyển Nhi từ trước đến nay có giao tình sâu sắc, nhiều người làm bạn, như vậy trong lòng nàng cũng sẽ cao hứng hơn nhiều. 
“Vâng.” Uyển Nhi lĩnh mệnh. 
Đúng lúc này, ngoài điện vang lên thanh âm của nội thị, “Bệ hạ, điện hạ tới.” 
“Lúc này không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679059/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.