Mỗi khi Uyển Nhi nghỉ hưu mộc, nàng luôn mang theo Hồng Nhụy xuất cung từ sáng sớm. Hôm nay cũng không ngoại lệ, nàng mang theo Hồng Nhụy trở về nhà, để Hồng Nhụy đi xuống sửa sang lại phòng trước, đêm nay nàng muốn nghỉ lại nhà như thường lệ. Sau khi Hồng Nhụy lui ra, Uyển Nhi đến tư thục ở thiên viện. 
Cửa vào tư thục kỳ thật là cửa sau thiên viện, cửa sau treo một bảng hiệu nho nhỏ, bên viết bốn chữ “Trác Ngọc Tư Thục”. Ngày đầu treo biển hành nghề, không ít bá tánh đều cho rằng có thể mang nam oa nhà mình tới đọc sách biết chữ, dù sao Uyển Nhi có thanh danh bên ngoài, lại là cận thần của nữ hoàng. Có thể bái Uyển Nhi làm sư, không thể nghi ngờ chính là một lối tắt leo lên mây. Ai ngờ, sau đó Trịnh thị lại đặt thêm một bảng gỗ nhỏ bên cạnh cửa, bên trên viết một hàng chữ —— chỉ nhận nữ oa. 
Các bá tánh thoáng chốc bàn tán sôi nổi, chỉ cảm thấy Thượng Quan đại nhân này thật sự hành xử khác người, thiên hạ đời nào có nữ tử tư thục? Mặc dù là có, cũng sẽ không có ai đưa nữ oa đến tư thục. 
Chuyện tư thục kỳ thật đã sớm truyền đến tai đám triều thần kia, mọi người đều chờ xem tư thục bị chê cười. Nếu không phải công chúa đưa Đông Tầm tới bái sư, chỉ sợ tư thục sẽ bỏ không hồi lâu. 
Điện hạ luôn tri kỷ như vậy. 
Mỗi lần Uyển Nhi nghĩ đến đây, trong tim đều là ấm áp. Nàng đi đến ngoài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679037/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.