Vì che giấu tai mắt người khác, sau khi Thái Bình bước vào Lĩnh Nam, liền ra vẻ công tử thương nhân làm bộ ở Lĩnh Nam xử lý hàng hóa, thường xuyên qua lại, tra được không ít manh mối. 
Cái gọi là có tiền có thể sai khiến quỷ thần, Thái Bình lấy tiền bạc khai thông con đường phía quan phủ địa phương, ra vẻ thông đồng làm bậy, lôi kéo mấy quan lại địa phương tính kế làm thế nào để kiếm được món hời lớn. 
Địa vị của thương nhân cũng không cao, vốn dĩ đám quan lại này đều khịt mũi coi thường Thái Bình, nhưng nghe nói Thái Bình kinh doanh ở bốn phương đông tây nam bắc, nhất định là một cây hái ra tiền. Hơn nữa Thái Bình nhét cho rất nhiều tiền, đám quan lại dần dần lơi lỏng cảnh giác, ngẫu nhiên nói chuyện phiếm, vô tình tiết lộ rất nhiều chuyện về lưu dân. 
Thái Bình một bên nghe, một bên cẩn thận ghi nhớ. Tình huống lưu dân bên kia như thế nào, tình huống quan viên Lĩnh Nam bên này như thế nào, dường như đã dệt thành lưới. Thái Bình suy nghĩ cẩn thận, đã biết rõ án này nên truy cứu đến đâu thì ngưng, như thế mới không liên lụy đến mẫu hoàng, để đám triều thần lấy chuyện ác quan gây khó dễ cho mẫu hoàng. 
Cùng lúc đó, Địch Nhân Kiệt đến nơi binh lính Lĩnh Nam đóng quân, lấy danh nghĩa canh phòng nghiêm ngặt lưu dân tạo phản, dùng binh phù thay đổi nơi trú binh ở Lĩnh Nam, vây quanh mấy châu phủ quan trọng. 
Lưu dân nghe thấy tin tức, suốt ngày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679030/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.