Sau đó uy danh của Thái Bình ở trên triều đình càng lớn mạnh, kẻ bị ảm đạm không chỉ có Lư Lăng Vương Lý Hiển rời xa triều đình nhiều năm, còn có Lâm Tri Vương Lý Long Cơ vẫn luôn được Võ Hoàng dưỡng dưới gối. 
Võ Hoàng cho hắn tôn vinh mà hoàng tôn nên có, đọc sách, cưỡi ngựa, bắn cung, lễ nhạc đều tìm danh sĩ đương thời truyền đạo, nhưng không cho hắn cơ hội lập phủ, tham chính. Năm đó, Lý Long Cơ đã mười lăm tuổi, mỗi ngày sống như kẻ phú quý nhàn rỗi, mỗi ngày không phải cùng Vũ Lâm Quân đánh đánh mã cầu, cũng là ôm trống Hạt hát vang đến nửa đêm trong phủ đệ ở ngoài cung. 
Năm đó hoàng tử phạm tội, tuy Võ Hoàng không chiêu cáo thiên hạ chân tướng sự tình, các triều thần đã biết rõ trong lòng. Võ Hoàng tử tế với hoàng tôn Lý Long Cơ như thế, có thể bình bình an an mà làm vương tôn một đời phú quý, đã là Võ Hoàng thiên ân bao la rộng lớn. Tuy rằng đám cựu thần Lý Đường tiếc hận, nhưng không có ai dâng thư thỉnh chỉ, xin Võ Hoàng cho phép Lý Long Cơ lập phủ chiêu mộ phụ tá. 
Nhiều năm trước bọn họ đã từng khát khao, nếu hoàng tôn Lý Long Cơ kế vị, có lẽ có thể tốt hơn Lư Lăng Vương, nhưng trải qua mấy năm, Trấn Quốc Công Chúa rạng rỡ tứ phương, dưới gối có hoàng tôn Sùng Mậu nhạy bén đáng yêu, còn nhỏ tuổi đã được Võ Hoàng phá lệ phong Tần Vương. Danh hiệu Tần Vương này đối với cựu thần Lý Đường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679020/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.