Vùng Lũng Tây, núi non chằng chịt, đặc biệt là khi đêm đến, núi sâu cùng màn trời âm trầm dung hoà vào nhau, đặc biệt là sâu trong rừng, liếc mắt một cái nhìn lại đều là đen nhánh. 
Có một miếu thờ ẩn sâu trong núi, nhóm người này đã ở lại trong miếu thờ hơn nửa tháng. 
Bên trong chính điện của miếu thờ, ngọn lửa được đốt cháy, củi lửa tí tách vang lên. 
Lý Long Cơ cùng hơn mười võ sĩ thiếu niên ngồi trên mặt đất vây quanh ngọn lửa, toàn bộ miếu thờ yên tĩnh đến mức chỉ còn lại tiếng củi lửa nổ lách tách. Đã nhiều ngày trời trong, tuyết đọng trong núi đã tan ra hơn phân nửa, nhưng nửa đêm gió vẫn lạnh đến phát run. 
Lý Long Cơ gom lại áo choàng, chỉ cảm thấy hơi lạnh đánh vào người. Hắn thỉnh thoảng nôn nóng nhìn nhìn ra ngoài miếu, chờ đợi tin tức mà hắn trông ngóng đã lâu. 
“Chúng ta còn phải trốn trong núi bao lâu?” Thiếu niên lặng im hồi lâu cuối cùng nhịn không được đã mở miệng. 
Ánh mắt Lý Long Cơ trầm xuống, khàn khàn nói: “Chờ một chút.” 
“Quận vương rốt cuộc đang đợi cái gì?” Thiếu niên chỉ muốn một đáp án. 
Ánh mắt Lý Long Cơ dừng trên mặt hắn, hơi hơi hé miệng, cuối cùng lựa chọn nuốt xuống những lời giải thích. Cô cô Thái Bình quyền thế ngập trời, những năm gần đây thế nhưng không có một người dâng thư xin lập Hoàng Thái Nữ, thế nhân đều nói nàng cẩn thận trấn quốc, không tranh không đoạt, nhưng Lý Long Cơ không tin, nữ nhân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679015/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.