Phò mã chết trận, cả nước bi thương.
Võ Hoàng lập tức hạ chỉ, truy thụy Võ Du Kỵ, tổ chức tang lễ long trọng. Cùng năm, đề bạt kế tử Võ Bình An thành Hoài Dương Vương, mười một tuổi đã thừa kế quân hàm Hữu Vệ Tướng Quân của Võ Du Kỵ.
Ngày thường Trường An hiếm khi thân cận với Võ Du Kỵ, đa số thời gian đều ở trong cung, nhưng dù sao cũng là phụ thân mà nàng nhận thức, cho nên nhất định có khổ sở. Xưa nay Võ Hoàng rất thương Trường An, nhìn thấy Trường An đỏ hốc mắt, chỉ hận không thể hái sao trên trời xuống cho nàng. Chuyện phong thiện vội vàng kết thúc, sau đó mang theo Trường An về Thần Đô.
Ngày Võ Hoàng đến Thần Đô, Thái Bình đang ở hoàng trang trấn an Mai thị.
Mấy năm nay Mai thị ở hoàng trang sinh hoạt rất khá, chi phí ăn mặc chưa bao giờ thiếu. Nô tỳ trong hoàng trang đều là tâm phúc mà Thái Bình chọn lựa kỹ càng, chỉ biết vị Mai thị này là bà vú của tiểu quận chúa cùng tiểu thế tử, công chúa từ trước đến nay coi trọng vị bà vú này, cho nên nhóm nô tỳ cũng không dám lơ là.
Mai thị đã biết tin tức Võ Du Kỵ chết trận, may mắn là lúc đó trên dưới đều đang để tang, cho nên nàng có thể cài một bông hoa trắng lên tóc mai, không đến mức làm người khác chú ý.
“Điện hạ.” Khuôn mặt Mai thị vẫn hoà ái trước sau như một, đáy mắt đè nén đau lòng.
Thái Bình tới gặp nàng, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2678999/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.