Mấy năm gần đây, thân thể Lý Hiển ngày càng lụn bại, đa số thời điểm đều ở trong vương phủ tĩnh dưỡng.
Ngày đó sau khi lâm triều, Thái Bình mang theo hai chiếu thư đi vào phủ Anh Vương. Một chiếu thư là di chiếu của Võ Chiếu, chiếu thư còn lại là di chiếu của Thái Bình truy phong Anh Vương là hoàng đế.
Lý Hiển khụ khụ hai tiếng, muốn ngồi dậy xuống giường hành lễ, lại bị Thái Bình đè ngực lại, mệnh hắn nằm yên dưỡng bệnh.
“Xuân Hạ.” Thái Bình gọi một tiếng.
Xuân Hạ ôm hai cuốn di chiếu đến gần, Thái Bình cầm di chiếu, ra hiệu cho Xuân Hạ cùng nhóm nô tỳ đều rời khỏi phòng.
Đợi trong phòng chỉ còn lại Thái Bình cùng Lý Hiển, Thái Bình ngồi xuống bên mép giường.
“Tam ca, ngươi và ta là người một nhà, có mấy lời muội muội liền nói thẳng.” Thái Bình không xưng trẫm ở trước mặt hắn, chính là muốn cùng Lý Hiển nói vài lời trong lòng.
Lý Hiển sợ hãi, “Bệ hạ đây là……”
Thái Bình đưa di chiếu của Võ Chiếu cho Lý Hiển trước, “Đây là di chiếu mà a nương để lại cho ta.”
Lý Hiển tiếp nhận di chiếu, khiếp sợ vô cùng, “Sùng Mậu cùng Trường An?” Kỳ thật hắn còn có một tư tâm, ngày nào đó nếu Sùng Mậu có thể chọn thế gia có thế lực để kết thân, thế lực của Đông Cung sẽ tăng gấp bội.
Hắn nghĩ đến trong lòng rất nhiều người, duy độc không hề nghĩ tới Trường An.
“Ừm.” Thái Bình gật đầu, nàng nhìn thấy Lý Hiển chần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2678977/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.