Không ngờ lại gặp nhau trong tình trạng như vậy. 
Mục Hiểu Hiểu nhìn chăm chăm Tần Di, cô có đôi mắt đen huyền sâu thẳm, nhưng nhìn vào lại trống rỗng không hồn. 
Không vui, không buồn... cả con người cứ như không có linh hồn mà chỉ còn lại cái vỏ bên ngoài thôi. 
Mục Hiểu Hiểu nhép môi, nàng còn chưa kịp mở miệng nói, Tần Di đã quay người lại, hình bóng đìu hiu buồn rầu, xe lăn chuyển động, Tần Di rời khỏi, ánh sáng xung quanh dường như cũng tối theo. 
Mục Hiểu Hiểu ngơ ngác nhìn cô. 
Nàng đã từng gặp qua nhiều vấn đề của các "bệnh nhân". 
Bệnh trầm cảm trầm trọng, lo âu nhiều, tinh thần phân liệt, đa nhân cách... Biểu hiện của mọi người đều không giống nhau. 
Mục Hiểu Hiểu chuyên đoán tâm trạng một người thông qua đôi mắt, ví dụ như lúc trước có thiếu nữ mười bảy tuổi bị ba mẹ dẫn đến mắc phải bệnh trầm cảm nghiêm trọng, ba mẹ cô ta lo lắng, nói cái gì mà con gái của họ từ chối giao tiếp với bên ngoài, nói cái gì cũng không quan tâm, nhưng Mục Hiểu Hiểu nhìn vào 
mắt của cô gái, phát hiện được sự uất ức trong trong mắt cô ta, khai mở từng ngày một, giúp cô ta từ từ mở lòng, nói ra tâm kết, cuối cùng cũng đã đi ra được; Còn loại tinh thần phân liệt đó, tuy rằng trong quá trình điều trị Mục Hiểu Hiểu vò đầu đến gần như muốn hói đầu luôn, giả làm những nhân vật khác nhau để nói chuyện với nhân cách của đối phương, nhưng thời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-den-gan/2721393/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.