Màn pháo hoa long trọng mà lãng mạn, Mục Hiểu Hiểu xem rất nghiêm túc, ánh sáng lấp lánh tựa như nở rộ trong con mắt nàng, trong lòng nàng thật cảm động.
Cảnh tượng này, cả đời nàng đều có thể nhìn thấy thật tốt biết bao.
Không nghĩ tới có một ngày cũng có người xem nàng như đứa trẻ mà đối đãi.
Nàng ngắm pháo hoa còn đại tiểu thư đang ngắm nàng. Gò má Mục Hiểu Hiểu tinh xảo, nàng ngửa đầu nhìn bầu trời, trong mắt ánh lên sự hưng phấn. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy vẻ mặt này của nàng, bỏ xuống gánh nặng trùng trùng, lộ ra khí tức thanh xuân hừng hực.
Đại tiểu thư nhìn nàng không chớp mắt tựa như chú mèo con say rượu ngã vào lòng nàng.
Lúc này mà không phải trở về thì thật tốt nhưng không được.
Mục Hiểu Hiểu vô cùng thành thạo cõng đại tiểu thư lên, dỗ dành cô:"Về nhà thôi."
Tần Di dựa lên lưng nàng, ngửi mùi hương quen thuộc, ngoan ngoãn đưa tay ôm lấy cổ nàng.
Trương Xảo:...
Cô ấy phát hiện ra từ đầu đến cuối bản thân đúng là một người thừa.
Cô ấy không nên ở chỗ này, cô ấy nên ở cốp xe mới phải.
May là ở thời khắc mấu chốt, Mục Hiểu Hiểu còn có chút lương tâm, nàng nghiêng đầu nhìn Trương Xảo một cái:"Hey, ngây ra đấy làm gì?"
Trương Xảo muốn khóc muôn, nàng còn nhớ đến cô ấy sao? Cô ấy không ngây ra thì còn biết làm gì? Mắt nàng như sắp mọc trên người đối phương rồi, căn bản không chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-den-gan/2721319/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.