Tử đứng một bên thầm nghĩ: Tần Thương quả nhiên là rất quan tâm tới Diệp Âm Trúc, không an tâm cho Âm Trúc đi một mình tới Mễ lan nên đã cử người đi cùng. Không đợi Âm Trúc mở miệng, hắn đã cướp lời: " Ta nghĩ không cần đâu. Có ta đi cùng Âm Trúc là đủ rồi. Âm Trúc, chúng ta đi thôi ". Đến phiên hắn kéo Âm Trúc rời khỏi ma pháp sư công hội.
Địch Á Lạp muốn ngăn cản lại nhưng khi nhìn thấy đạo hàn quang trong mắt Tử, hắn biết là mình không nên nói lúc này. Quay đầu nhìn lại sáu thi thể, Địch Á Lạp vô cùng bối rối: " Làm sao bây giờ? Ta nên làm gì đây? Ba bàng sứ giả đều đã chết ở nơi này … ".
Bỉ Nhĩ Lạc đi tới bên cạnh Địch Á Lạp, thấp giọng nói: " Phó hội trưởng, hẳn là không có người nào chứng kiến việc bọn họ đến nơi này, chúng ta cũng có thể không thừa nhận a! Tốt nhất là bây giờ ngài nhanh cho người xử lý chỗ này, sau đó hồi báo lại với hội trưởng, để người tự mình định đoạt chuyện sau này ".
Địch Á Lạp ngần ngừ hỏi lại: " Ý ngươi là hủy thi diệt tích? ".
Bỉ Nhĩ Lạc liếc nhìn lại sáu thi thể, gật đầu đáp: " Bọn họ chết như vậy là đáng, chỉ là không thể ngờ rằng thực lực của đệ tử hội trưởng lại cường đại như vậy, hình như hắn mới chỉ là xích cấp thôi a! Thực là khó để có thể tin chuyện này ".
Địch Á Lạp dù sao cũng đã tu luyện ma pháp nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-de/189700/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.