Âm Trúc nói: " ai cũng không hy vọng chiến tranh phát sinh, nhưng có một số việc là của huynh. Hải Dương, muội chính là người duy nhất kế thừa huyết mạch Đông Long Đế Quốc hoàng thất."
Hải Dương nói:" muội không sợ chiến tranh, nhưng muội lại không hy vọng trượng phu của mình thân bị vây trong chiến tranh."
Diệp Âm Trúc:" đây là huynh phải giơ vai gánh vác, không có thể thay đổi. Xin lỗi, Hải Dương muội, huynh sẽ tận lực cố gắng bảo vệ mình."
Hải Dương hé miệng khẽ cắn lên đầu vai Diệp Âm Trúc, "muội sẽ không ngăn trở huynh, thân là nam nhân, huynh thủy chung đều có việc phải đi làm, muội chỉ hy vọng, mỗi khi huynh gặp nguy hiểm, có thể trước hết nhớ tới Tô Lạp, nhớ tới muội, cùng với con của chúng ta. Muội khi sinh ra đã không có phụ thân, muội không hy vọng tương lai con của chúng ta cả con của Tô Lạp cũng mất đi phụ thân, huynh có hiểu rõ trái tim chúng muội không?"
Diệp Âm Trúc khẽ gật đầu, ôm sát nhị nữ, cũng không có nói thêm điều gì.
"Yêu muội đi, muội thật sự muốn có con, muội không muốn tránh nữa." Hải Dương nhẹ giọng nỉ non, thậm trí không để ý đến Tô Lạp ở bên cạnh đang ngượng ngùng.
Diệp Âm Trúc mỉm cười, thấp giọng nói," đây có tính hay không là còn muốn?"
Hải Dương nháy mắt nói" huynh nói đi?"
"vậy chúng ta còn chờ gì nữa?"
Sáng sớm ngày hôm sau. Hải Dương cùng Tô Lạp đều ngủ rất say, ít nhất trên mặt ngoài là như vậy.
mặc quần áo, Diệp Âm Trúc khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-de/1454272/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.