Lúc này, đến lượt Áo Bố Lai Ân cũng phải sửng sốt. Hắn đưa ra đề nghị Thần thánh chúc phúc, thực sự là phát ra từ nội tâm.
Bởi vì hắn muốn lung lạc Diệp Âm Trúc, để Diệp Âm Trúc trở thành một phần tử của Pháp Lam, từ từ xa cách Cầm Thành.
Thế nhưng, khi Diệp Âm Trúc lại nói ra những lời này, Áo Bố Lai Ân lại cảm thấy trái tim mình đang run lên.
Chính là theo như lời Tô Lạp, Áo Bố Lai Ân và Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đều là những thiên tài kiệt xuất nhất của Pháp Lam từ trước tới nay.
Thế nhưng, hắn cũng giống như Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, khi còn sống đều dùng toàn bộ thời gian để nghiên cứu Ma pháp, đem bản thân kính dâng cho Pháp Lam. Ngoại trừ xử lý chuyện bên ngoài Pháp Lam, còn lại đều đặt trên tu luyện.
Cái này khiến cho hắn rất ít cảm nhận được lạc thú của người thường.
Cho dù là thu Mã Lệ Na làm đồ đệ, cũng là bởi vì coi trọng tư chất của nàng có thể kế thừa y bát của mình, đem nàng trở thành đối tượng bồi dưỡng Ma pháp truyền thừa.
Giáo phụ, giữa hai chữ này chính là một chữ trong chữ Phụ thân. Chỉ đơn giản là một chữ, nhưng so với Cấm chú mạnh mẽ nhất còn muốn hơn, khiến cho Áo Bố Lại Ân cảm thấy chấn động mạnh.
Trong đầu hắn, bỗng nhiên xuất hiện một nữ Hài tử xinh đẹp đang gọi Giáo phụ, vẫy vẫy tay với hắn. Giờ khắc này, ánh mắt Áo Bố Lai Ân đã trở nên nhu hòa, chăm chú nhìn vào bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-de/1454266/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.