Chương trước
Chương sau
Pháp Lam sáu vị tháp chủ đợi sau Diệp Lâm Trúc truy kích và giết chết Tư Long đoạt lại Hồn Châu mới đến trước mặt hắn. Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân nói:"Cầm Đế, cảm ơn ngươi đã giúp bọn ta kết liễu kẻ phản đồ của Pháp Lam. Nhưng ta nghĩ chúng ta cũng nên giải quyết một số vấn đề với nhau."
Diệp Âm Trúc chỉ đáp lại có sáu chữ: "Ngươi muốn đánh, vậy thì đánh."
"Không phải vậy, ta nghĩ Cầm Đế ngươi đã hiểu lầm rồi". Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân vừa mỉm cười vùa nhìn Diệp Âm Trúc mà rằng " ta chỉ là muốn cùng ngươi nói chuyện mà thôi."
Diệp Âm Trúc nhìn lướt qua Pháp Lam rồi nhìn đám tàn binh một cách lạnh lùng, lãnh đạm mà rằng;" Chúng ta thì có chuyện gì để mà nói cơ chứ?"
Áo Bố Lai Ân nghiêm mặt mà rằng:
" trước tất cả những việc xảy ra, ta cũng thực sự cảm thấy tiếc nuối. Ta đã cùng các vị tháp chủ khác tham gia giải cứu Mã Lệ Na, sau đó mới biết được chân tướng sự việc.Lý do là Pháp Lam phát động một cuộc tấn công tới Cầm Thành, cũng có thể nói rằng Tư Long che đậy. Nhưng dẫu sao Tư long cũng là người của Pháp Lam, bây giờ lại chết trong tay ngươi, vậy thì cần phải có giải pháp. Cho nên ta hi vọng chũng ta có thể nói chuyện một cách ôn hòa với nhau. Ta nghĩ là cho dù Pháp Lam vẫn tiếp tục tấn công Cầm Thành nhưng sẽ đợi quý phương có cơ hội tu chỉnh,việc này thiết nghĩ đối với Cầm Thành không hề bất lợi.
Không đợi Diệp Âm Trúc mở miệng, Áo Bố Lai Ân chậm rãi xoay người về phía năm vị tháp chủ gật đầu. Ngay khi năm vị tháp chủ hạ lệnh, mười hai quân đoàn Pháp Lam từ từ lui về phía sau rồi dần dần đi xa.
Trước mặt Diệp Âm Trúc giờ chỉ còn lại có hai thầy trò Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân cùng thánh nữ Mã Lệ Na.
"Ta nghĩ như vậy đã có thể chứng minh rằng bọn ta có thành ý rồi."Áo Bố Lai Ân vẫn giữ vẻ tươi cười, ánh mắt dịu dàng, từ ánh mắt thâm thúy trong suốt của hắn, rất khó để có thể dò xét tâm trạng.
Đúng lúc này, một chiếc bóng hư ảo tiến đến rất nhanh phía sau Diệp Âm Trúc. Thấy Diệp Âm Trúc đang cùng thầy trò Áo Bố Lai Ân giằng co,nàng lấy làm kinh hãi nhanh chóng lại gần sát Diệp Âm Trúc. Lạ thay Diệp Âm Trúc chẳng hề có phản ứng gì, tựa như không hề biết nàng đến.
"Âm Trúc, chàng không sao chứ?" Ngay khi thân thể của Tô Lạp chạm vào Âm Trúc, hai tay của cô đặt lên lưng của Diệp Âm Trúc, truyền vào cơ thể của Diệp Âm Trúc một luồng Đấu Khí.
Cảm nhận được bàn tay ấm áp của thê tử, tinh thần mới giãn ra vài phần, kéo Tô Lạp vào lòng. "Ta không sao. Tư Long đã chết rồi", vừa nói Diệp Âm Trúc vùa chỉ vào xác của Tư Long nằm song xoài trên đất.
Ngay khi tiếng nói dứt, Diệp Âm Trúc cảm thấy rõ ràng thân thể của Tô Lạp run rẩy lên một chút. Ánh mắt nhìn xuống cái xác tàn nằm trên mặt đất.Đối với Tô Lạp, cái tên Tư Long là một cái tên ý nghĩa với nàng. Có một lần gã đã đưa nàng ra khỏi bể khổ, thoát khỏi Hoàng Cung của Lam ĐỊch Á Tư. Người này đã dạy nàng Đấu Khí, đã biến nàng thành người có thực lực. Nhưng cũng chính người này đã cướp đoạt tính mạng của nàng. Đối với Tô Lạp mà nói, ngay chính bản thân mình đối với Tư Long có tâm thái thế nào.
Trầm mặc hồi lâu, sắc mặt Tô Lạp biến sang một chút trắng bệch, nói giọng nhẹ nhàng: " Âm Trúc, để muội an táng cho hắn không sao chứ? Một ngày làm thầy, cả đời làm cha. Bất luận trước kia hắn đối đãi với muội như thế nào, thì hắn cũng đã từng là sư phụ ta. Không có hắn có lẽ ta cũng không có bản lĩnh gì, có lẽ ta cũng đã chết ở Lam Địch Á Tư rồi."
Người chết cũng là hết.
Diệp Âm Trúc có thể thấy rõ tâm tình của Tô Lạp lúc này liền gật đầu nói:" Nàng cứ đi, không cần lo lắng, có bọn ta ở đây là đủ rồi."
Tô Lạp quay mắt nhìn về hướng đối diện, Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân và cùng với Quang Minh là Thánh Nữ Mã Lệ Na. Chậm rãi nàng khom người hành lễ với Áo Bô Lai Ân. Dẫu sao thì nàng cũng đã từng là một phần tử của Pháp Lam.
Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói: " Nghe nói các ngươi đã lập gia đình rồi, ta vẫn còn chưa kịp chúc mừng. Tô Lạp, ngươi đã tìm được một người chồng tốt rồi đấy."
"Cám ơn người.Áo Bố Lai Ân đại sư." Tô Lạp cúi chào Áo Bố Lai Ân rồi nhẹ nhàng đi tới bên xác Tư Long,cũng không hề sợ bẩn, tự mình ôm lấy xác chết thầy mình trên mặt đất.
"
Tô Lạp, để ta đi cùng ngươi" Mã Lệ Na tiến đến bên Tô Lạp.
Thấy Mã Lệ Na mỉm cười đầy thiện ý, Tô Lạp gật đầu và cùng đi đến Cầm Thành. Nàng không có lựa chọn nào, đành đem Tư Long chôn trong núi Bố Luân, hai bên là núi. Tư long trước kia đã làm đủ chuyện xấu, không thể thi thể hắn làm ô uế Cầm Thành. Tô Lạp nhìn bản đồ, đúng là cách không xa Cầm Thành có một mảnh rừng cây nhỏ rất tĩnh lặng, phong cảnh thanh u (trong lành + u tịch). Tư long đã chết, hắn phản bội Pháp Lam. Giết thầy, phạm thượng, hai tội lớn này khiến hắn khổng thể trở về Pháp Lam an táng.
Hắn cũng chỉ có thể ở đây.
Mã Lệ Na đi cùng Tô Lạp, Diệp Âm Trúc cũng không còn gì lo lắng. Tô Lạp càng tin vào Thần Chi Tán Tức, Mã Lệ Na không thể làm tổn thương đến hắn.
Lúc này, cả Pháp Lam chỉ còn lại duy nhất Áo Bố Lai Ân đứng trước mặt Diệp Âm Trúc. Vị Quang Minh Tháp Chủ này nói giọng ôn hòa:" Cầm Đế, bây giờ ta có thể cùng ngươi nói chuyện không?"
Hai cánh kim ngân phía sau Diệp Âm Trúc cũng đã tự động thu lại, biểu hiện rõ vị Quang Minh Tháp Chủ này quả thật không có ác ý. Tuy nhiên, Cách Lạp Tây Tư,Tử,Minh vẫn như trước đứng ở sau lưng Diệp Âm Trúc. Áo Bố Lai Ân còn mạnh hơn Tư Long nhiều, bọn họ không thể không phòng bị.
"Ngài muốn nói chuyện gì với ta?" Diệp Âm Trúc nói mặt thản nhiên- "Sau trận chiến hôm nay, Cầm Thành và Pháp Lam đã trở thành tử thù. Ngài muốn thuyết phục ta chấp nhận thần phục Pháp Lam?"
" Không, tất nhiên là không. Cầm Đế, ta nghĩ rằng ngươi đã hiểu lầm."
Áo Bố Lai Ân định nói gì đó, thì Diệp Âm Trúc cắt lời:" Áo Bố Lai Ân đại sư, ngài cứ gọi ta là Diệp Âm Trúc đi."
Áo Bố Lai Ân gật đầu, nói" Thế cũng được, chuyện của ngươi ta cũng đã nghe Mã Lệ Na nói qua.Ngươi chính là quan môn đệ tử của Đại Sư Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, vậy chúng ta cũng không coi là người ngoài. Đầu tiên, việc ta đến Cầm Thành hôm nay để bày tỏ sự tiếc nuối, mặc dù ta cùng mấy vị tháp chủ dùng đại lượng Ma Pháp trận năng lượng, vẫn không tới kịp để ngăn cuộc chiến này xảy ra. Với những tổn thất gây ra cho Cầm Thành, ta thành tâm hối lỗi với Cầm Thành."
Vừa nói, Người mà ở Long Khi Lỗ Đại Tư Lục tuyệt đối xứng danh đệ nhất Quang Minh hệ Ma Pháp Sư, Thánh Ma Đạo Sư Áo Bố Lại Ân, bất thình lình hướng về Diệp Âm Trúc,cũng là hướng về phía Cầm Thành mà quỳ xuống vái lạy. Ánh mắt trong suốt, không có một điểm gì gọi là làm bộ cả.
" Áo Bố Lai Ân đại sư, ngài làm vậy là có ý gì?" Diệp Âm Trúc thấy thật kinh ngạc trước hành động của Áo Bố Lai Ân, trong lòng thấy có sự thay đổi.
Một trận đánh này, Cầm Thành tất nhiên tổn thất không ít, rất nhiều người bị thương nhưng có ít người chết hơn Pháp Lam nhiều. Pháp Lam tham chiến có đến sáu đoàn kỵ binh, tổn thất đến một phần ba. Đặc biệt có 2 quân đoàn Kỵ Binh chết hai phần ba quân số, không chỉ bây giờ Quang Minh Tháp Chủ không quan tâm đến sự tổn hại của Pháp Lam mà ngược lại còn xin lỗi Cầm Thành. Không nói cái khác, chỉ riêng với địa vị của Pháp Lam trên Long Khi Nỗ Đại Tư Lục, thân là Pháp Lam thất tháp tháp chủ,biểu hiện như vậy quả thật không ai có thể ngờ được. Từ thời thành lập Pháp Lam tới nay, để vị Đại sư đứng đầu Pháp Lam phải tự mình xin lỗi đúng là lần đầu xuất hiện trong sử sách.
Áo Bố Lai Ân thở dài một tiếng rồi nói
"Giống như vừa rồi ngươi nói vậy, Pháp Lam và Cầm Thành đánh một trận đã kết thâm cừu với nhau. Mỗi chiến sĩ bị tổn thất cũng làm ta không thể nguôi ngoai. Nhưng trong tình huống này bất luận thế nào ta cũng không ngờ lại phải nhìn thấy cảnh này. Lý do lần này bọn ta tới đây là hi vọng có thể ngăn cản cuộc chiến,tránh hai bên trở thành cừu địch. Chỉ vì Tư Long mà đã lãng phí thời gian của chúng ta cho Phong Ấn Ma Thần để giải cứu Mã Lệ Na, phá hỏng kế hoạch ban đầu của bọn ta.
Diêp Âm Trúc cảm thấy được sự chân thật của Áo Bố Lai Ân, cười thầm trong lòng:" Áo Bố Lai Ân Đại Sư, ngài không cần phải vòng vo, cứ nói thẳng ra đi."
Áo Bố Lai Ân thở dài một tiếng rồi tiếp:" Diệp Âm Trúc, ngươi biết ý nghĩa tồn tại của Pháp Lam không?"
Diệp Âm Trúc đáp" Ý nghĩa tồn tại của Pháp lam là gì ta không biết, nhưng ta biết các người luôn tự xưng là thần giữ nhà Long Khi Nỗ Tư Đại Lục, là bảo vệ đại lục này, trên Pháp Lam Phong Ấn ngăn cản sự xâm kích của Thâm uyên vị diện."
Áo Bố Lai Ân sửng sốt, dù Diệp Âm Trúc chỉ trả lời đơn giản có hai câu, nhưng tất cả đều trúng ý chính, hắn không ngờ Diệp Âm Trúc lại hiểu rõ về Pháp Lam đến vậy. Tuy nhiên hắn nhanh chong lấy lại bình tĩnh, Diệp Âm Trúc dù sao cũng đã từng theo học Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, có hiểu biết đôi chút về Pháp Lam cũng là điều dễ hiểu.
Không phải khoe khoang nhưng đúng Pháp Lam có ý nghĩa như vậy. Mỗi năm, Pháp Lam đều có các Ma Pháp Sư ưu tú gia nhập. Sở dĩ các Ma Pháp Sư không rời bỏ Pháp Lam vì họ cảm nhiễm tinh thần của Pháp Lam, cùng lực lượng đông đảo Ma Pháp Sư của Pháp Lam tập trung lại,đem tinh lực cung cấp năng lượng,nỗ lực gia cố cho Thâm uyên vị diện Phong Ấn. Trận chiến từ vạn năm trước đã chứng tỏ chúng ta phải đối mặt với kẻ thù mạnh thế nào, nếu Phong Ấn bị phá, không chỉ bọn ta gặp nạn diệt vong lúc đó, mà cả Long Khi Nỗ Đại Lục tất cả các tộc đều sẽ bị hủy diệt."
Diệp Âm Trúc nói;" Áo Bố Lai Ân đại sư, có lẽ trong lòng ngài sự tồn tại của Pháp Lam là chí cao vô thượng, là Thánh Địa, nhưng trong lòng ta nghĩ khác. Ta xuất thân từ Đông Long Đế Quốc. Ngài nói trận chiến vạn năm trước đã làm các tộc thương tổn nguyên khí, nhưng trận đại chiến đó ai mới là chủ lực? Là tổ tiên ta Đông Long Đế Quốc, dưới sự dẫn đầu của Thần Long, họ đã thừa nhận phần lớn áp lực của kẻ địch. Cũng chính tổ tiên Thần Long của Đông Long đế quốc chũng ta dùng sinh mệnh bản thân để phong ấn thông đạo giữa Thâm Uyên vị diện và nhân gian. Nhưng khi Pháp Lam thành lập, Pháp Lam cùng những người ở Tây Long đại lục đã làm những gì? Các người lấy oán báo ân, thừa dịp Đông Long Đế Quốc quốc lực tổn thương nghiêm trọng, hủy diệt quốc gia của chúng ta. Ngài cho rằng đó là biểu hiện của một Pháp lam hết mình vì nghĩa sao?"
Áo Bố Lai Ân im lặng, những gì Diệp Âm Trúc nói hắn không thể đáp lại được câu nào,sự thật lịch sử là thế. Thở dài một tiếng:" Cầm Đế đại nhân, lịch sử của Pháp Lam, ta không biết phải bắt đầu từ đâu. Ta chỉ có thể nói, bản tính con người là tham lam. Tình huống lúc đó bấy giờ không thể nào cứu vãn. Nhưng sau khi Tây Long Đế Quốc thành lập, Pháp Lam cũng đã hoàn toàn thay đổi. Từ những cuốn sách cổ trải qua bao đời, chúng ta có thể cảm nhận rõ sự sám hối trong lòng các vị pháp sư Pháp Lam đối với việc hủy diệt Đông Long Đế Quốc. Nhưng chuyện đã xảy ra, chúng ta chẳng có cách nào. Nói cách khác, chỉ có cách là dung thứ cho Đông Long Đế Quốc để tạo thành hậu duệ là Đông Long Bát Tông, sinh sống ở đại lục. Chúng ta sẽ không hủy diệt dòng máu cuối cùng của Đông Long vì hi vọng sẽ có môt ngày hóa giải được cừu hận."
" Hóa giải ư? Áo Bố Lai Ân đại sư, ngài đừng nói đùa nữa. Khi Đông Long Đế Quốc bọn ta vừa mới tuyên bố thành lập thì ngay lập tức Pháp Lam Pháp Điển lệnh cho Mễ Lan Đế Quốc phát động công kích chúng ta. Nếu không phải Cầm Thành ta có chút năng lực tự bảo vệ mình thì e rằng trên đời này đã chẳng còn Đông Long Bát Tông này từ lâu rồi."
Ánh mắt Áo Bố Lai Ân lóe lên," Nhìn từ góc độ các ngươi thì có lẽ Pháp Lam cậy mạnh, nhưng nhìn từ góc độ của Pháp Lam thì chúng ta buộc phải làm vậy vì Pháp Lam nhất định phải khống chế được cục diện của đại lục, chỉ có như thế Pháp Lam mới có thể dùng thực lực của mỗi nước trong đại lục nhằm bổ sung và duy trì phong ấn. Đối với Pháp Lam mà nói chỉ cần bảo vệ phong ấn là chủ yếu. Nhưng Đông Long Đế Quốc thành lập sẽ tạo thành chuyện xấu rất lớn không thể không đề phòng, ta nghĩ Cầm Đế ngươi cũng thừa nhận chuyện đó. Đông Long Đế Quốc sẽ không đơn độc, một khi họ mạnh lên sẽ phát động chiến tranh,đến lúc đó đại lục sẽ rối loạn. Đối với Pháp Lam mà nói thì vô cùng bất lợi."
Diệp Âm Trúc trong lòng đang phẫn nộ dần dần bình tĩnh lại, nói:" Áo Bố Lại Ân đại sư, bây giờ chúng ta tranh luận điều này đã không còn ý nghĩa gì nữa, nếu ta đoán không sai ngài hi vọng sẽ giảng hòa với Cầm Thành đúng không?"
Áo Bố Lai Ân gật đầu nói:" Không sai, Cầm Thành xuất hiện đã phá hỏng kế hoạch ban đầu của bọn ta, nhưng cũng cho chúng ta thấy Cầm Thành có sức mạnh. Như Cầm Thành đã có thể cầm cự được với Pháp Lam, hơn nữa đã đạt đến Bạch Cảnh Cầm Đế đại nhân, chỉ cần chúng ta liên thủ,việc duy trì phong ấn sẽ nắm chắc hơn vài phần."
"Ồ! Thế thì ta cũng muốn nghe qua, người có đề nghị gì hay." Tư Long đã chết, Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đại cừu đã báo, tổn thất của Cầm Thành cũng ít hơn nhiều so với dự đoán của Diệp Âm Trúc.Lúc này, khi đã bình tĩnh trở lại Diệp Âm Trúc càng thêm lo lắng cho Cầm Thành. Bởi với tình huống hiện tại của Cầm Thành, nếu tiếp tục chiến tranh với Pháp Lam nhất định là không thể. Sáu vị tháp chủ của Pháp Lam đã mang đến thêm sáu quân đoàn, muốn tiêu diệt Cầm Thành chẳng có gì khó.
Riêng Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân trước mặt cũng không phải là người mà năng lực hiện tại của Diệp Âm Trúc có thể chống lại được. Vì thế, dù là kế hoãn binh Diệp Âm Trúc cũng chỉ có thể kiên nhẫn.
Áo Bố Lai Ân mỉm cười, rằng:" Nếu Cầm Đế đại nhân đi thẳng vào vấn đề, muốn nghe một chút ý kiến của ta. Như ta đã nói, đề nghị này cũng là từ mấy vị tháp chủ Pháp Lam khác đề ra. Trước tiên, việc với Đông Long Đế Quốc trong lịch sử, chúng ta trịnh trọng xin lỗi. Ngươi nói quả không sai, nếu không có Đông Long Đế Quốc, e là thế giới của chúng ta cũng đã bị hủy diệt rồi. Ta cũng không giấu diếm, tình hình Pháp Lam giờ cùng không tốt, phong ấn đã bị rung chuyển, e rằng trong 30 năm nữa bọn ta sẽ không áp chế nổi phong ấn, một khi phong ấn bị vỡ nát chúng ta sẽ phải đối mặt với một cuộc công kích hủy diệt của Thâm uyên vị diện. Thế nên bọn ta cần thêm lực lượng của ngươi."
Nói đến đây, thần sắc Áo Bố Lai Ân trở nên nghiêm trọng:" Để chuẩn bị cho cuộc chiến, chúng ta đều phải chuẩn bị. Thứ nhất Tư Long đã chết, mà ngươi lại là đệ tử của Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đại sư, cũng có thể coi là một phần tử của Pháp Lam, ngươi có thể thay mặt Đông Long gia nhập Pháp Lam, thay thế cho vị trí của Tư Long trở thành Ám Tháp Tháp Chủ. Thậm chí ngay cả vị trí của Tư Long trong Pháp Lam cũng không thay đổi, chỉ xếp thứ 2 sau Quang Minh tháp chủ ta."
Diệp Âm Trúc kinh ngạc nói:" Pháp Lam muốn cho ta trở thành Ám Tháp Tháp Chủ sao? Áo Bố Lai Ân đại sư, nhưng ta cũng không phải một vị Ám Ma hệ Ma Pháp Sư."
Áo Bố Lai Ân cười nhạt rồi nói:" Có lẽ người khác nhìn không ra, nhưng không phải chúng ta đã thấy rồi sao. Mặc dù ngươi tu luyện không phải là Ám Ma hệ Ma Pháp mà là Thần Âm Sư, nhưng ngươi cũng học từ Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đại sư Vong Linh Ma Pháp.Nếu không phải vậy tại sao trước đây Cốt Long lại xuất hiện bất ngờ? Trong thế giới chúng ta, đặc biệt là dưới ánh mặt trời, linh hồn của những sinh vật đã chết không thể nào tùy tiện xuất hiện. Vong Linh Ma Pháp cũng coi như Ám hệ Ma pháp, hơn nữa với thân phận là đệ tử của Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đại sư, ngươi trở thành Ám Tháp Tháp chủ được chúng ta công nhận cũng không có gì lạ. Đồng thời chúng ta cũng hi vọng thông qua việc ngươi gia nhập Pháp Lam cũng có thể làm cho quan hệ giữa Pháp Lam và Đông Long có thể hòa hoãn. Thậm chí chúng ta có thể đảm bảo với ngươi sau khi hóa giải nguy cơ 30 năm sau,Pháp Lam sẽ hậu thuẫn giúp Đông Long lập quốc, trở thành một quốc gia thống nhất đứng đầu Long Khi Nỗ Đại Tư Lục."
Diệp Âm Trúc nói:" Áo Bố Lai Ân đại sư ngài có thể cho ta hay, Pháp Lam ủng hộ Lam Địch Á Tư có phải bởi vì quan hệ với Tư Long?"
Áo Bố Lai Ân gật đầu nói
" Có thể nói như thế. Ở địa vị Pháp Lam, Đế chế Lam Địch Á Tư dễ dàng khống chế hơn, mặc dù thực lực của Lam Địch Á Tư không thua kém Mễ Lan, nhưng Pháp Lam muốn họ lớn mạnh hơn nữa, hơn nữa hoàng thất của Lam Địch Á Tư có huyết mạch của Hắc Phượng Hoàng, Tô Lạp lại là đệ tử Pháp Lam, có nhiều lý do để Pháp Lam chọn Lam Địch Á Tư. Sắp phải đối mặt với tình huống xấu, Long Khi Nỗ Tư cần phải có một đế quốc thống nhất, chỉ có vậy mới có thể đồng tâm hiệp lực đối đầu với ngoại địch."
Dừng một chút, Áo Bố Lai Ân tiếp tục nói:" Sở dĩ mời ngươi gia nhập Pháp Lam ngoài nguyên nhân Đông Long và Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đại sư còn có nguyên nhân quan trọng hơn, chúng ta phải dựa vào sức mạnh của ngươi. Ngươi là người có ma vũ Song Tu thứ Thần cấp trước giờ chưa từng có. Lúc đầu Phi Nhĩ đại sư cũng đã tiên đoán trước, có Ma Vũ Song Tu Bạch Cảnh là dễ dàng bước vào Thần Cấp. Ở Pháp Lam, sức mạnh của ngươi sẽ tăng rất nhanh.
Bảy tòa tháp của Pháp Lam thiếu đi một cái cũng không được, chỉ có cộng đồng thất tháp Tháp Chủ cùng cố gắng mới có thể càng thêm củng cố Phong Ấn. Dù thế nào, bọn ta cần ngươi. Đồng thời, Pháp Lam cũng sẽ không tiếc công sức, giúp đỡ ngươi sớm ngày tu luyện đạp nhập thần cấp. Như vậy khi đối mặt địch nhân, chúng ta sẽ càng nắm chắc."
Diệp Âm Trúc nói:" Chẳng lẽ các ngài không sợ sau khi ta tu luyện xong thần cấp sẽ tiêu diệt Pháp lam sao?"
Áo Bố Lai Ân mỉm cười, nói:" Cho dù ta không tin ngươi thì cũng tin tưởng vào Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đại sư. Đại sư đã dạy dỗ Tư Long, hắn lại thí sư phạm thượng.Nên sau này nhận đệ tử, e rằng điều kiện đầu tiên là kiểm tra tâm tính ngươi.Bất luận ngươi thân phận ra sao, thực lực thế nào,chắc chắn ngươi phải có một bản chất lương thiện. Mặt khác, chỉ cần có thể bảo trụ sự sinh tồn của các chủng tộc trên Long Khi Nỗ Đại Tư Lục, ngay cả Pháp Lam bị phá vỡ bởi ngươi cũng có sao? Chỉ cần sau đó ngươi lập nên một thế lực mới tương tự Pháp Lam,bảo vệ cho đại lục này thì cũng coi như một kiểu tồn tại khác của Pháp Lam thôi.
Lời nói ra không chỉ có Diệp Âm Trúc, ngay cả Tam Đại Thần Thú phía sau Diệp Âm Trúc cũng không thể không động lòng. Lúc này Diệp Âm Trúc mới hoàn toàn tin tưởng Pháp Lam chỉ có một mục đích là bảo vệ đại lục, không phải là một cuộc nói chuyện vô nghĩa.
Hơn nữa, Áo Bố Lai Ân không chỉ nói là bảo vệ loài người,mà còn là bảo vệ mọi chủng tộc trên Long Khi Nỗ Đại Tư Lục. Lúc này, khí sắc của Tam Đại Thần Thú sau lưng Diệp Âm Trúc cũng trở nên ôn hòa hơn.
Diệp Âm Trúc nói:" Vậy sau khi ta gia nhập, nếu không thể giúp Pháp Lam bảo vệ phong ấn thì sao?"
Áo Bố Lai Ân nói:" chúng ta sẽ phải đối mặt với một tình huống khác, cúng sẽ là một cuộc thánh chiến thứ 2. Khi đó chung ta phải tập trung toàn bộ lực lượng của Long Khi Nỗ Đại Tư Lục liều chết chiến đấu. Chiến tranh là tất yếu, kết quả thế nào chúng ta không thể đoán trước.Nhưng ta có thể khẳng định nếu tình hình xảy ra như vậy, có 30 năm phát triển, Cầm Thành nhất định sẽ trở thành chủ lực chống địch."
Diệp Âm Trúc trầm mặc, hắn hiểu rõ, Pháp Lam để hắn gia nhập. Theo như vài điều mà Áo Bố Lai Ân nói, có được liên kết với Cầm Thành là mấu chốt. Chỉ cần hắn gia nhập Pháp Lam, quan hệ giữa Cầm Thành Và Pháp Lam sẽ trở nên tốt đẹp. Thậm chí Pháp Lam có thể dùng hắn để uy hiếp thỏa hiệp với Cầm Thành. Đây là chuyện mà Diệp Âm Trúc không thể không lo.
" Áo Bố Lai Ân đại sư, ngài hãy trả lời thằng thắn với ta một chuyện. Nếu hôm nay Cầm Thành không chống nổi quân đội Pháp Lam do Tư Long dẫn đầu công kích, Pháp Lam sẽ có lựa chọn như thế nào?"
Áo Bố Lai Ân nhìn Diệp Âm Trúc, hai mắt bỗng sáng bừng lên:" Nếu là như vậy, mọi việc vẫn như cũ."
Diệp Âm Trúc cười lạnh một tiếng:" Nếu đúng như vậy, e là ngài chẳng những không tố giác Tư Long mà còn giúp hắn che giấu chuyện,coi như chưa bao giờ xảy ra. Pháp Lam cũng sẽ ủng hộ đế chế Lam Địch Á Tư như trước, thống nhất đại lục thật nhanh theo đúng kế hoạch ban đầu đúng không?"
Áo Bố Lai Ân không trả lời ngay với Diệp Âm Trúc, chỉ nói bâng quơ: " Như ta đã nói, Pháp Lam chỉ có một mục đích là bảo vệ đại lục"
Tử trầm giọng nói: "ngươi nói đúng. Suy đoán của Âm Trúc là chính xác. Viện quân các ngươi sở dĩ đến chậm, cũng không phải do lý do mà ngươi nói mà ngươi muốn thông qua trận chiến trước đó để kiểm nghiệm lực lượng của Cầm Thành chúng ta"
Áo Bố Lai Ân không mở miệng, chỉ lặng lẽ nhìn Diệp Âm Trúc ở trước mặt, vẻ khen ngợi càng hiện rõ lên trong mắt.
Hắn đang lẳng lặng chờ đợi. Chờ đợi sự lựa chọn của Diệp Âm Trúc, hắn tin rằng, người thông mình nhất định sẽ không làm chuyện điên rồ
"Được. Ta đồng ý đề nghị của ngài, nguyện ý tiếp nhận vị trí của Tư Long ở Pháp Lam" Diệp Âm Trúc nói rất bình tĩnh, nhưng trong đó hiện ra vẻ kiên định.
Áo Bố Lai Ân cũng không ngờ đến Diệp Âm Trúc lại trả lời nhanh như vậy, sững sờ một lát rồi rất vui mừng, trên mặt hiện lên nụ cười khó có thể khống chế: "Đa tạ Cầm Đế Đại nhân đã hiểu cho. Sau này Pháp Lam và Cầm Thành là một nhà"
"Âm Trúc" Tử không nhịn được kêu lên, ngay cả Cách Lạp Tây Tư và Minh ở sau lưng hắn cũng đang khẽ nhíu mày.
Theo bọn họ thấy, cừu hận giữa Cầm Thành và Pháp Lam đã hình thành. Hơn nữa tên Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân này rõ ràng là một lão già mưu mô.
Bọn họ sợ nhất chính là Pháp Lam gây ra chuyện bất lợi với Diệp Âm Trúc, hoặc là Diệp Âm Trúc bị Pháp Lam lợi dụng.
Diệp Âm Trúc không để cho Tử nói tiếp, nói với Áo Bố Lai Ân: "Gia nhập Pháp Lam thì có thể. Nhưng ta có mấy điều kiện. Chỉ cần Pháp Lam đồng ý, như vậy ta sẽ là một phần tử của Pháp Lam"
Áo Bố Lai Ân gật đầu nói: "Tốt, ngươi nói đi, chỉ cần điều đó Pháp Lam có thể làm được."
Diệp Âm Trúc nói: "Đầu tiên, bắt đầu từ bây giờ Pháp Lam phải giải trừ phong ấn của bản thân và sự ủng hộ với Lam Địch Á Tư đế quốc"
Áo Bố Lai Ân suy nghĩ một lát rồi nói: "có thể, có cần chúng ta ủng hộ Mễ Lan đế quốc không?"
Diệp Âm Trúc suy nghĩ một chút rồi lắc đầu nói: "không, một Đế quốc thống nhất tự nhiên dễ dàng khống chế hơn. Nhưng Áo Bố Lai Ân Đại sư, các ngàii đã từng cẩn thận nghĩ đến, một Đại đế quốc sinh ra thì sẽ có bao nhiêu chiến tranh, có bao nhiêu chiến sĩ bị chết đi vì những cuộc chiến tranh đó. Thâm Uyên vị diện mà chúng ta phải đối mặt cường đại đến như thế nào không ai biết được. Long Khi Nỗ Tư giữ lại được một phần lực lượng, thì lúc đối phó Thâm Uyên vị diện sẽ dễ dàng hơn một chút"
Áo Bố Lai Ân do dự một lát rồi nói: "Hình thành Đế quốc thống nhất, chính là phương pháp xử lý để Pháp Lam giải trừ phong ấn đã được ghi lại trong Pháp ĐIển. Tuy nhiên, Pháp Điển không phải không thể thay đổi. Chuyện này sau khi ngươi gia nhập Pháp Lam, chúng ta có thể cẩn thận bàn bạc. Chúng ta tôn trọng ý kiến của ngươi. Nếu thật sự như lời ngươi nói, dừng chiến tranh có tác dụng rất lớn. Như vậy đi, chúng ta sẽ sửa đổi Pháp Điển"
Diệp Âm Trúc nói: "Tốt, chuyện này tạm thời có thể gác lại sau. Thứ ba, ta hy vọng Pháp Lam công khai tuyên bố, ủng hộ thân phận Thú Nhân tộc Hoàng Giả của Tử. Đồng thời, thông cáo với các Quốc gia trên Đại lục, tiến hành giao dịch bình đẳng với Thú Nhân tộc. Đương nhiên, sau khi Tử thống nhất Cực Bắc Hoang Nguyên, cũng hứa hẹn với các Quốc gia Nhân loại, tuyệt đối không dễ dàng dụng binh với Thế giới Nhân loại"
Áo Bố Lai Ân nhìn Diệp Âm Trúc, thầm nghĩ trong lòng, trong thời gian ngắn như vậy, hắn lại có thể nghĩ ra được nhiều điều kiện như vậy, quả nhiên không hổ là Long Phượng trong Nhân loại: "Ủng hộ thân phận của Tử Đế chúng ta có thể làm được. Nhưng giao dịch bình đẳng, chỉ sợ không dễ dàng như vậy. Dù sao, Thú Nhân tộc vốn rất cường đại. Nếu như bọn họ lại chiếm được Trang bị, Vũ khí của Quốc gia Nhân loại, cùng với đủ lương thực. Sợ rằng sẽ khiến mỗi một Quốc gia Nhân loại lo sợ. Hơn nữa Pháp Lam cũng sẽ không trực tiếp tham dự vào trong các chuyện như thế này"
Diệp Âm Trúc nói: "Thật sự sẽ không tham dự sao? Vậy Đại quân Pháp Lam bây giờ đang làm gì? Nếu không trực tiếp tham dự, các ngài cũng sẽ không đến Cầm Thành của chúng ta. Như vậy cũng được, chỉ cần Pháp Lam đồng ý với điều kiện này. Còn trong tương lai khi đối phó Thâm Uyên vị diện, ta có thể mời Tử dẫn theo ít nhất tám vị Thần Thú mang theo trăm vạn binh lính Thú Nhân tộc cường đại nhất xuất hiện ở trên chiến trường"
"Tám vị Thần Thú?" Mắt Áo Bố Lai Ân sáng lên, hắn đương nhiên biết tám vị Thần Thú có lực lượng cường đại đến mức nào, không khỏi động tâm. Nguồn: truyentop.net
Theo như lời Diệp Âm Trúc nói, Pháp điển Pháp Lam là do Pháp Lam đặt ra, lúc nào cũng có thể sửa đổi được.
Giống như lần này, rõ ràng trong thời gian phong ấn mười năm, nhưng vẫn dụng binh với Cầm Thành.
Áo Bố Lai Ân cẩn thận suy nghĩ, rồi nói: "Được, ta đáp ứng với ngươi. Tuy nhiên, nếu như tương lai Thú Nhân tộc cường đại dụng binh với Thế giới Nhân loại. như vậy, Pháp Lam sẽ trực tiếp gia nhập trong Đại quân Nhân loại, xuất hiện trên chiến trường đối mặt với Thú Nhân tộc"
Diệp Âm Trúc gật đầu nói: một lời đã định."
Tâm trạng của Tử rõ ràng đã trở nên kích động. Nếu như bây giờ không phải đang có người ngoài, sợ rằng hắn đã trực tiếp ôm lấy Diệp Âm Trúc, dùng phương thức này để cảm ơn Diệp Âm Trúc.
Bình đẳng giao dịch, đối với các Quốc gia Nhân loại mà nói là chuyện rất cơ bản. Nhưng đối với Thú Nhân tộc mà nói, lại có ý nghĩa hoàn toàn khác.
Thú Nhân tộc tại sao cứ đến mùa thu là lại phải phát động chiến tranh cướp bóc, chính là bởi vì tài nguyên của bản thân không đủ để nuôi sống mình.
Cực Bắc Hoang Nguyên có rất nhiều các loại Khoáng thạch, nhưng mà lại không tiện cho Thực vật sinh trưởng, nhất là Nông sản, rất khó có thể trồng trọt ở trên Cực Bắc Hoang Nguyên. Mà các Quốc gia Nhân loại tiếp giáp với Cực Bắc Hoang Nguyên thì không một ai không đả kích Thú Nhân về mặt mậu dịch.
Thú Nhân muốn dựa vào tài nguyên của mình để trao đổi lấy Lương thực của Nhân loại, giá cả gần như gấp năm lần so với các Quốc gia Nhân loại trao đổi với nhau, thậm chí có lúc đạt đến chục lần. Còn về phần dùng khoáng thạch đổi lấy Vũ khí, càng không thực tế chút nào.
Nếu có bình đẳng giao dịch, với các loại mỏ quặng phong phú của Cực Bắc Hoang Nguyên, sao cần phải tiêu hao nhiều tính mạng Thú Nhân để phát động chiến tranh cướp đoạt nữa chứ?
Dựa theo kế hoạch ban đầu của Diệp Âm Trúc và Tử, sau khi Tử thống nhất Cực Bắc Hoang Nguyên, có thể thông qua Cầm Thành và Mễ Lan đế quốc âm thầm mua thật nhiều Lương thực.
Với quan hệ giữa Cầm Thành và Mễ Lan đế quốc, cùng với việc Thú Nhân tộc do Tử chỉ huy sẽ không xâm phạm biên giới Mễ Lan nữa, nhưng Mễ Lan chỉ có thể cam đoan về việc bán Lương thực, chứ còn muốn mua được Vũ khí và các thứ khác sẽ rất khó.
Bây giờ, được sự ủng hộ công khai của Pháp Lam và mệnh lệnh của bọn họ, sợ rằng mấy Quân đoàn Đại lục phương Bắc sẽ không dám trái ý. Phật La Quốc sớm đã nguyên khí hao tổn, Mễ Lan đế quốc đủ để bọn họ đau đầu, đâu dám đắc tội với Pháp Lam nữa chứ.
Còn về phần A Tư Khoa Lợi cũng tuyệt đối không biển hiện thái độ xúc phạm Pháp Lam.
Diệp Âm Trúc ngồi vào vị trí ở Pháp Lam đầu tiên là vì tranh thủ lợi ích lớn cho Thú Nhân tộc. Dựa vào điểm này, Tử hoàn toàn tự tin trong thời gian ngắn khiến cho Thú Nhân tộc chiến tranh liên miên có thể nhanh chóng khôi phục nguyên khí.
Áo Bố Lai Ân nói: "ngươi còn có điều kiện gì nữa không?"
Diệp Âm Trúc nói: "Còn có, ta yêu cầu một bộ phận người của Cầm Thành cùng ta tiến vào Pháp Lam. Nếu muốn đối phó Thâm Uyên vị diện, như vậy, thực lực của chúng ta càng cường đại thì càng có lợi. Mà ngươi cũng đã nói rồi, Pháp Lam là nơi tu luyện tốt nhất"
Áo Bố Lai Ân cười khổ nói: "Tiểu tử nhà ngươi…" hắn chẳng biết làm sao, nhưng mà điều kiện mà Diệp Âm Trúc đưa ra rõ ràng không có gì quá đáng:
"Đây có phải là điều kiện cuối cùng hay không?"
Diệp Âm Trúc suy nghĩ một chút nói: "Còn một nữa"
Áo Bố Lai Ân bất đắc dĩ nói: "Còn có? Diệp Âm Trúc, ngươi cũng không nên quá đáng quá"
Diệp Âm Trúc cười nhạt, nói: "Điều kiện cuối cùng của ta rất đơn giản, chính là sự tự do tuyệt đối. Ta có thể làm Ám Tháp Tháp Chủ của Pháp Lam giúp các ngươi củng cố Phong ấn cũng được, đối phó Thâm Uyên vị diện cũng được. Nhưng mà Pháp Lam không thể ra lệnh để ta làm chuyện ta không muốn làm. Đồng thời, khi Phong ấn không có vấn đề gì, ta có thể quyết định hành động của ta"
Áo Bố Lai Ân suy nghĩ một chút, nói: "Với điều kiện phong ấn được đảm bảo, ta có thể đáp ứng với ngươi. Pháp Lam tuyệt đối có thành ý hợp tác với Cầm Thành, hơn nữa còn ở thế bình đẳng"
Diệp Âm Trúc cười nhạt nói: "Hôm nay ngươi đáp ứng tất nhiên là có thể đại biểu cho cả Pháp Lam. Ta không hy vọng sau này xuất hiện chuyện gì"
Áo Bố Lai Ân nói: "đương nhiên có thể. Thẳng thắn mà nói, nếu như không phải sợ Phong ấn xuất hiện vấn đề, sợ rằng chuyện hôm nay sẽ có kết cục khác"
Pháp Lam vẫn cứ là Pháp Lam. Không ai muốn chia xẻ quyền thống trị với người khác. Nhưng thực lực mà Diệp Âm Trúc và Cầm Thành thể hiện ra đã làm cho Áo Bố Lai Ân giật mình. Áo Bố Lai Ân mặc dù tự tin có thể dẫn Đại quân Pháp Lam tiêu diệt Cầm Thành. Nhưng không thể nghi ngờ sẽ khiến Pháp Lam bị thương vong nặng nề, điều này hắn tuyệt đối không muốn thấy.
Đã mất đi Ám Tháp Tháp Chủ, nếu như sáu Tháp Chủ còn lại của Pháp Lam cũng có người bị chết, sợ rằng, Phong ấn không phải ba mươi năm nữa sẽ bị phá vỡ, mà thời gian sẽ giảm mạnh.
Diệp Âm Trúc nói: "Ồ, được rồi. Nếu như ta trở thành một trong bảy Tháp Chủ Pháp Lam. Như vậy ta cũng có thể ở cự ly gần quan sát Phong ấn mà Thần Long tổ tiên chúng ta lưu lại"
Áo Bố Lai Ân nghiêm mặt nói: "Chuyện này cho dù ngươi không đề cập ta cũng nói với ngươi. Nhiều năm về trước, các Tháp Chủ Pháp Lam đời trước có cảm giác là Thần Long Vương Tổ Tiên của Đông Long có lẽ cũng chưa chết"
"ngươi nói cái gì?" Lời Áo Bố Lai Ân khiến cho trong lòng Diệp Âm Trúc dậy sóng, Tổ Tiên Thần Long Vương chưa chết?
ĐIều này có ý nghĩa rất lớn đối với Đông Long, không khác gì bình đẳng giao dịch đối với Thú Nhân cả.
Áo Bố Lai Ân nói: "Chuyện này chúng ta cũng không thể khẳng định. Nếu lần này quyết định hợp tác với Cầm Thành của ngươi. Ta cũng hy vọng ngươi có thể lấy thân phận truyền nhân Đông Long đi tìm hiểu sự huyền bí trong đó"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.