Chương trước
Chương sau
Khi Diệp Âm Trúc muốn biết làm cách nào để tăng thực lực của vong linh thu phục thì Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn cho hắn biết đó là phải thôn phệ (cắn nuốt) vong linh khác.
Nhận thấy được nỗi kinh ngạc và nghi hoặc trong lòng của Diệp Âm Trúc, Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn cười ha hả, nói:
- Tên tiểu tử này, có phải ngươi nghĩ rằng thôn phệ linh hồn người khác là quá ác độc? Hay là đã cảm giác được sự tà ác của vong linh ma pháp sư rồi?
Diệp Âm Trúc lặng câm không nói lên lời, quả thật, trong lòng hắn đang có ý nghĩ này.
- Nếu ngươi nghĩ như vậy, vậy đã hoàn toàn sai lầm rồi. Đầu tiên, phương thức tu luyện của vong linh ma pháp sư vốn là bất đồng với ma pháp sư khác. Âm Trúc, ngươi ngẫm lại xem, con người có chánh tà, chẳng lẻ vong linh lại không có sao? Khi ngươi tu luyện, chẳng lẻ sẽ không để vong linh tốt cắn nuốt vong linh tà ác này, để tránh mối nguy hại đó có thể tồn tại sao?
Nghe xong những lời này của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, sự rối bời trong đầu Diệp Âm Trúc chẳng những giải khai được, đồng thời, còn có một loại cảm giác như được khai thông bế tắc đang tràn ngập. Đúng rồi! Năng lực cường đại gì, đều không có phân chính tà, chính hay tà chỉ lphụ thuộc vào người sử dụng. Dùng vào việc chính nghĩa tức chính nghĩa, dùng vào việc tà ác tức tà ác
- Sư phụ, ta đã rõ rồi.
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn cười hài lòng, nói:
- quả là không thể nghi ngờ thiên phú của ngươi, có lẽ, ngươi không phải là người thông minh nhất, nhưng có ngộ tính rất cao, trong khoảng thời gian ngủ say này, ta tập trung nghiên cứu cầm ma pháp của ngươi, ta phát hiện, đối với loại ma pháp này yêu cầu rất cao về ngộ tính, hơn tất cả các hệ ma pháp khác, cơ hồ tất cả cầm ma pháp đều là quần thể công kích, khó trách ngươi có thể đái lĩnh Cầm thành bộ đội của ngươi đại phá Phật La quân đội rồi.
Vong linh ma pháp sư bắt đầu từ thanh cấp. Mỗi lần đề thăng một giai, thực lực đều là tăng vọt về chất, nhưng là, vong linh ma pháp sư tu luyện so với ma pháp sư thuộc tính khác lại khó khăn hơn nhiều, đồng thời cũng nguy hiểm hơn. Muốn có được đại lượng linh hồn, thì yêu cầu đối với tinh thần lực cùng năng lực khống chế linh hồn cực cao. Tiêu chuẩn thanh cấp là khống chế một ngàn linh hồn, trong đó ít nhất có một linh hồn thanh cấp. Có mười thanh cấp linh hồn, chính là thanh cấp trung giai, nhưng là phải có một trăm cái thanh cấp linh hồn, mới xem như đạt chuẩn thanh cấp cao giai. Đơn giản mà nói, một gã thanh cấp vong linh ma pháp sư, thực lực tối thiểu tương đương với hơn ba gã ma pháp sư đồng cấp gộp lại. Chênh lệch này, cũng cùng theo thực lực tăng lên trở nên càng lúc càng lớn. Tại sao tất cả các ma pháp sư đều ác cảm vong linh ma pháp sư? Có một số cũng như ngươi lúc trước cho rằng vong linh ma pháp sư là tà ác, nhưng trên sự thật, nhiều ma pháp sư căm ghét nó là bởi vì sự cường đại của cao cấp vong linh ma pháp sư.
Nói đến đây, Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn tâm tình rõ ràng trở nên hưng phấn lên
- một ví dụ đơn giản, khi ngươi chiến đấu với Phật La vương quốc đại quân ở thành Tư Phúc Nhĩ Đặc. Nếu có một gã tử cấp vong linh đại ma đạo sư là hoàn toàn có thể đảo ngược tình thế. Vong linh ma pháp sư lực chiến đấu của bản thân rất yếu, nhưng thông qua khống chế linh hồn, lại có thể phóng xuất lực lượng vô cùng cường hãn. Tới lam cấp, vong linh ma pháp sư đã bắt đầu là một tồn tại nghịch thiên rồi. Tiêu chuẩn lam cấp, vong linh ma pháp sư khống chế số lượng linh hồn đạt tới một vạn, trong đó có một gã lam cấp vong linh, cho dù là lam cấp sơ giai, nhưng phải có một trăm tên lam cấp vong linh mới có thể xem như trung giai, lam cấp vong linh số lượng đạt tới một ngàn thì mới bước chân vào lam cấp cao giai. Mỗi một quá trình lam cấp này, cho dù là vong linh ma pháp sư thiên phú cực tốt, cũng ít nhất thông qua mười năm khổ tu hoàn thành. Nhưng có thể đột phá đến tử cấp vẫn là một ẩn số.
- Sư phụ, vậy tiêu chuẩn của tử cấp là cái gì? Chiếm được nhiều vong linh như vậy thì làm cách nào để Vong linh ma pháp sư điều khiển bọn chúng phát động công kích đây?
Diệp Âm Trúc lúc này đã hoàn toàn đắm chìm tại trong việc thu lấy tri thức đối với vong linh ma pháp sư.
Phỉ Nhĩ Kiệt KhắcTốn nói:
- Phương thức tấn công của vong linh ma pháp sư rất nhiều loại và đa dạng, bá đạo nhất chính là mạnh mẽ hút lấy linh hồn sanh linh, mất đi linh hồn, đối thủ dĩ nhiên cũng tử vong. Nhưng loại phương thức này vô cùng ác độc, hơn nữa tính nguy hiểm cũng lớn, chỉ có đám có thiên hướng trở thành ác ma pháp sư này mới thích sử dụng. Mà chúng ta chính thống vong linh ma pháp sư, phương thức tấn công địch bình thường nhất là dùng lực lượng vong linh bản thân phát động tinh thần đánh sâu vào, dùng vong linh phụ thể tại trên thi thể mà chuyển hóa thành chiến sĩ pháp sư vân vân. Thủ đoạn công kích cụ thể thế nào, ta sẽ nhất nhất truyền thụ cho ngươi. Ma pháp này đều có hạn chế nhất định cùng yêu cầu. Tỷ như, vong linh phụ thể, thân thể người bị chiếm hữu thực lực không thể vượt qua bản thân vong linh khi còn sống, nếu không lực lượng của vong linh sẽ không đủ để điều khiển thân thể này, mà thực lực của vong linh ma pháp sư càng cường đại, sau khi làm vong linh phụ thể, năng lực của người chết lúc còn sống cũng là có thể bảo tồn càng hoàn chỉnh.
Ngươi nghĩ xem, lam cấp ma pháp sư có thể khống chế được một vạn linh hồn, nếu là ở trên chiến trường, địch ta song phương tử vong một vạn thì, vong linh ma pháp sư ra tay, trên chiến trượng lập tức sẽ gặp phải một vạn chiến sĩ không sợ chết, hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh, gia nhập chiến trường, chỉ việc người chết sống lại mang đến tâm linh làm rúng động đối thủ, sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí của đối phương thế nào chắc ngươi cũng rõ. Hơn nữa, thân thể có thể sẽ chết dưới công kích của đối phương, nhưng vong linh thì không, nói cách khác, chỉ cần vong linh ma pháp sư còn sống, pháp lực còn đủ, có thể không ngừng sống lại vạn vạn chiến sĩ. Đồng thời, vong linh ma pháp sư còn có thể tạm thời rút lấy linh hồn đã chết trên chiến trường, để quay về trong thi thể tạm thời chiến đấu, trở thành một loại cương thi, mặc dù lực chiến đấu cũng không phải kinh khủng như cương thi chính thức vậy, nhưng trong thời gian ngắn cũng có được một nữa lực chiến đấu khi còn sống.
Hít vào một ngụm không khí, đối với thực lực của vong linh ma pháp sư Diệp Âm Trúc trong lòng là càng ngày càng mong đợi.
- Tới tử cấp, vong linh ma pháp sư sẽ trải qua một lần khảo nghiệm thật lớn, cũng là đệ nhị bình cảnh, 90% vong linh ma pháp sư sau khi đạt tới lam cấp cao giai, sẽ đình chỉ tiếp tục tu luyện, bởi vì vượt qua rào cản tử cấp sẽ có hai cái kết quả, một là thành công, hai là tử vong, nhưng mà xác suất tử vong lại cao hơn 80%. Người nguyện ý mạo hiểm xét cho cùng cũng chỉ là số ít
Vấn đề đầu tiên tử cấp vong linh ma pháp sư phải gặp chính là tất cả linh hồn quay lại cắn trả, khi lam cấp muốn tiến lên tử cấp, việc đầu tiên phải làm, chính là đem tất cả vong linh ký ước của chính mình trước đây toàn bộ phóng thích. Muốn đem vong linh phóng thích, có hai loại phương pháp, một loại, là xua tan đi toàn bộ oán khí trong lòng vong linh, khiến cho chúng tự nguyện tiêu tán, một loại phương pháp khác, chính là đem bọn chúng mạnh mẽ cắn nuốt, chuyển hóa thành lực lượng của chính mình. Sự khác biệt đó cũng chính là khác nhau giữa chính thống cùng tà ác, hai đường lối phát triển của vong linh pháp sư
- An ủi và cắn nuốt?
Diệp Âm Trúc nghi hoặc nói:
- sư phụ, chính thống vong linh pháp sư thông qua phương thức an ủi khiến cho vong linh thu thập của chính mình tiêu tán, mà kẻ tà ác thông qua cắn nuốt khiến cho vong linh biến mất, hai người này khác nhau trong lúc đó chính là rất lớn rồi. Cắn nuốt rõ ràng có thể thu được lực lượng linh hồn cường đại hơn, như vậy đến nay, vong linh pháp sư lựa chọn tu luyện phương thức tà ác không phải sẽ trở nên càng cường đại sao?
- Đương nhiên là không, trên lý thuyết mà nói, ngược lại là chính thống tu luyện pháp thành công lực lượng càng gia tăng cường đại. Cắn nuốt linh hồn, quả thật có thể làm cho linh hồn của chính mình trở nên càng mạnh, nhưng cũng có thể gặp phải cắn trả của linh hồn, mà một khi bị cắn nuốt, thì phải chịu kết quả là hồn phách tiêu tán, ngay cả cơ hội luân hồi đều không có. Cho dù có trói buộc khế ước, vong linh cũng sẽ liều mạng phản kháng. Mà trấn an linh hồn thì trường hợp bị linh hồn cắn trả sẽ ít hơn nhiều, mặc dù vong linh pháp sư không có cách nào thông qua trấn an để tăng lên lực lượng linh hồn của chính mình, nhưng trong quá trình trấn an, cũng là lúc rèn luyện tinh thần lực bản thân và linh hồn tốt nhất, có thể cho linh hồn cùng tinh thần lực càng được củng cố vững chắc, không dễ dàng bị vong linh cắn trả. Hơn nữa tỷ lệ tiến hóa đến tử cấp cũng cao hơn nhiều. Đáng tiếc, người lựa chọn tu luyện phương thức tà ác lại chiếm đại đa số.
Diệp Âm Trúc tò mò hỏi:
- Sao lại như vậy?Phương pháp tốt không chọn, ngược lại lựa chọn phương thức nguy hiểm sao?
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn thở dài một tiếng, nói:
- Bởi vì thời gian. Phương thức tu luyện chính thống, thời gian trực tiếp cắn nuốt vong linh là một thì thời gian trấn an tất cả linh hồn phải gấp mười lần. Nói cách khác, nếu cắn nuốt vong linh mà tránh được việc chống cự cắn trả, có lẽ chỉ cần một năm là có thể tiến vào tử cấp, mà trấn an lại phải mười năm, thậm chí còn hơn.
Diệp Âm Trúc giật mình nói:
- nguyên lai là như thế. Chính là, thật vất vả mới có được vong linh lại phải buông tha, cái đó và đạt tới tử cấp có quan hệ gì đây?
- Quan hệ rất lớn, bởi vì để đạt tới tử cấp, đầu tiên phải ngưng luyện linh hồn, sau đó, phải dùng toàn bộ linh hồn lực của chính mình để thu phục vong linh mới, đây là một cái khó khác của vong linh pháp sư đạt tới tử cấp. Linh hồn của tử cấp cường giả là có thể dễ dàng có được hay sao, vong linh pháp sư thực lực bản thân chưa đạt tới tử cấp, nếu càng để cho linh hồn của chính mình càng thêm phân tán để khống chế một linh hồn khác, vậy một chút cơ hội thành công cũng không có rồi. Chỉ có buông tha cho tất cả linh hồn khác, bằng vào linh hồn chính mình sau khi ngưng luyện, mới có thể thu phục một cái tử cấp linh hồn, khiến cho chính mình tiến vào tử cấp nhất giai, trở thành vong linh hệ đại ma đạo sư chính thức
Vong linh pháp sư tiến nhập đến hàng ngũ của đại ma đạo sư, thực lực lại đề thăng, tiêu chuẩn cũng rất rõ ràng. Thu phục nhiều hơn một cái tử cấp linh hồn, cho dù đã tiến vào tử cấp. Đồng thời, còn phải bằng vào linh hồn của chính mình, khống chế phạm vi bên trong một ngàn thước vuông. Phạm vi linh hồn khống chế, cũng là tiêu chí của tử cấp vong linh pháp sư. Nói cách khác, chân chính cường đại của vong linh pháp sư, vong linh trực thuộc của tử cấp cường giả, ngoài khống chế vong linh khác còn lại là phạm vi ảnh hưởng. Tại trong phạm vi, chỉ cần là tất cả linh hồn có thực lực yếu hơn cấp bậc ma pháp bản thân thì sẽ bị khống chế mà không cần lo lắng gì, bất luận là vong linh chết đi hay là linh hồn của sinh vật còn sống. Ví dụ, trước mặt ngươi là mấy trăm tên địch nhân, bọn họ đều tại bên trong một ngàn thước vuông chung quanh ngươi, vậy ngươi chỉ cần dựa vào linh hồn chính mình dẫn động vong linh ma pháp, có thể hút linh hồn bọn họ ra khỏi cơ thể, thực hiện miểu sát. Đồng thời, còn có thể khống chế linh hồn này, chỉ cần ngươi nguyện ý, chúng nó sẽ thủy chung đi theo bên người ngươi, về phần để cho chúng nó tiêu tán hay cắn nuốt, đều do nguyện ý của ngươi. Đây là chỗ bá đạo của vong linh pháp sư. Đương nhiên, kỹ năng này cũng thuộc loại cấm chú của vong linh hệ.
- Tử cấp vong linh pháp sư mỗi khi đề thăng một giai, phải nắm trong tay số lượng tử cấp linh hồn gia tăng lên một, thực lực cũng phải tăng lên một giai. Nói cách khác, nếu ngươi là một gã vong linh đại ma đạo sư tử cấp nhị giai, vậy ngươi bên người sẽ có hai cái tử cấp vong linh trên nhị giai mới được. Đồng thời, phạm vi khống chế linh hồn, chính là phạm vi vong linh cấm chú bao phủ, cũng sẽ đạt tới 2.000 thước vuông, tăng gấp hai lần.
Có lẽ ngươi sẽ cho rằng phạm vi bao phủ của vong linh cấm chú nếu so sánh với ma pháp hệ cấm chú khác là nhỏ hơn không ít, nhưng ngươi cũng phải hiểu được, tốc độ làm phép của vong linh cấm chú so với ma pháp khác đều ngắn hơn, đồng thời, có thể trong nháy mắt rút lấy được linh hồn còn có thể tái sử dụng, để đáp ứng mục đích khác.
Như vậy, phạm vi cấm chú của tử cấp tam giai là 4.000 thước vuông, tứ giai là 8.000 thước vuông, ngũ giai là 16.000 thước vuông, lục giai là 32.000 thước vuông, thất giai là 64.000 thước vuông, bát giai là 128.000 thước vuông, tới cửu giai, phạm vi cấm chú có thể đạt tới mức kinh khủng là 256.000 thước vuông. Phạm vi này, cơ hồ có thể bao phủ cả chiến trường rồi. Ngươi nghĩ xem, chính mình một gã tử cấp vong linh đại ma đạo sư, trên chiến trường có thể tạo ra tác dụng kinh khủng cở nào. Đương nhiên, ta nói là ở dưới tình huống không có gì quấy nhiễu, nếu địch nhân cũng thi triển ma pháp phản kháng thì hiệu quả của vong linh cấm chú cũng sẽ bị yếu đi. Nhưng theo ta được biết, cấm chú đồng cấm bậc, không có loại nào có thể so sánh với sự bá đạo của vong linh cấm chú.
- Sư phụ, vậy bạch cấp thì sao? Đạt tới vong linh pháp sư bạch cảnh chẳng phải là có thể hủy thiên diệt địa ư?
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn cười khổ nói:
- nếu thật sự là như vậy, chúng ta cần gì phải e ngại Mẫu yêu. Không có đơn giản như vậy đâu. Tiến vào bạch cảnh, sự gia tăng thực lực của vong linh pháp sư sẽ chậm đi một chút. Tiêu chí tiến vào bạch cảnh tự nhiên cũng là có một cái vong linh bạch cảnh, điều này đủ khiến cho mọi người thoái chí rồi vì chuyện đó rất là khó khăn. Mà đề thăng bạch cảnh, chính là muốn không ngừng ngưng luyện một cái linh hồn này, để cho nó trở thành một bộ phận ở trong chính mình, đồng thời cũng đem linh hồn chính mình ngưng luyện đến trình độ hình thái vững chắc. Thông qua rèn luyện như vậy, tới bạch cảnh cao giai, sẽ ngưng luyện mà thành hồn châu, có hồn châu, sẽ không còn điều mà vong linh pháp sư lo lắng nhất là bị vong linh cắn trả, tới khi đó, cơ hồ có thể nói là hô gió có gió, gọi mưa có mưa, phất tay có thể khiến cho một tòa thành biến thành địa ngục chốn nhân gian, đương nhiên, nếu thật sự có vong linh ma pháp sư như vậy, hắn cũng sẽ trở thành công địch của cả đại lục. Dù sao, núi cao còn có núi cao hơn.Trên thế giới này cũng không có tồn tại vô địch. Giống như quang minh hệ ma pháp sư, là khắc tinh của vong linh ma pháp sư chúng ta.
Mọi thứ về vong linh ma pháp sư ta đã nói hết rồi. Bắt đầu từ bây giờ, ta chính thức truyền thụ cho ngươi vong linh ma pháp. Bởi vì tinh thần lực của ngươi đã đạt tới cường độ tử cấp thất giai, lại đạt đến cảnh giới thiên nhân hợp nhất, tinh thần lạc ấn càng vô cùng kiên cố. Cho nên, ngươi bây giờ chỉ cần nhớ kỹ chú ngữ ta dạy ngươi. Mấy ngày nay, ta nghĩ đến biện pháp tốt nhất, chính là thông qua cầm khúc của ngươi thi triển vong linh ma pháp, bảo đảm xác suất thành công của ma pháp là rất lớn, để cho vong linh càng thêm thuần phục, đồng thời, cũng mở rộng lực ảnh hưởng của vong linh ma pháp. Thông qua đó thu lấy tinh thần ba động của vong linh, cũng có thể tăng phúc cho uy lực cầm ma pháp của ngươi, đây là phương pháp nhất cử lưỡng tiện. Về phần vận dụng hình thức gì hay nói cách khác là dùng cầm khúc thi triển vong linh ma pháp như thế nào, thì ngươi phải tự mình nghiên cứu rồi.
Học tập dễ dàng, sáng tạo khó khăn. Bắt đầu từ hôm nay, Diệp Âm Trúc sẽ ở tại đây trên đỉnh núi, cùng Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn tu luyện vong linh ma pháp.
Mặc dù thuộc tính bất đồng, các phương diện ma pháp đều có điểm khác nhau, nhưng nói về phạm trù ma pháp, vong linh ma pháp lại thiên hướng về tinh thần hệ ma pháp, có thể cùng một khía cạnh. Diệp Âm Trúc tốc độ tiếp thu cực nhanh, tại trong khoảng thời gian này, hắn đã quên đi hết thảy ngoại giới, đem tâm thần của chính mình hoàn toàn đắm chìm tại trong tu luyện vong linh ma pháp.
Cầm Thành kiến thiết đang tiến hành mạnh mẽ, mà ngay trong khoảng thời gian Diệp Âm Trúc tu luyện, chiến cuộc của đại lục cũng đã dần đi vào ngõ cụt.
Trên chiến trường, Lam Địch Á Tư cùng Ba Bàng mặc dù có được ưu thế nhất định, nhưng Mễ Lan đế quốc nọ giống như một dãy phòng ngự xích sắt chắn ngang sông cũng không phải dễ dàng đột phá. Là Long Khi Nỗ Tư đại lục đệ nhất đế quốc, tự Mễ Lan có chỗ dựa vững chức, thực lực kinh tế cường đại khiến cho quốc lực của Mễ Lan không ngừng chuyển hóa thành lực chiến đấu, tân binh không ngừng tiến ra tiền tuyến, dưới sự đái lĩnh của Tây Đa Phu nguyên soái, đem phong tuyến phương nam Mễ Lan thủ hộ cực kỳ vững chắc, ít nhất tại thời gian ngắn bên trong tuyệt không có vấn đề gì. Đồng thời, trên chiến trường cũng nghênh đón sự xuất hiện của một gã ma pháp sư cường đại. Vị ma pháp sư này người Ba Bàng rất quen thuộc, lúc trước, đúng là bởi vì hắn, khiến cho A Tạp Địch Á vương quốc nhỏ yếu đánh bại Ba Bàng mười vạn đại quân, trở thành chiến dịch kinh điển "dĩ ngược thắng cường". Đó chính là Tần Thương, tông chủ đời trước của Đông Long bát tông Cầm Tông.
Ngay cả Tây Đa Phu cũng không biết tại sao Tần Thương đột nhiên xuất hiện tại chiến trường trọng yều này, chỉ biết là lão là từ Mễ Lan để quốc thủ đô Mễ Lan thành đến, trong tay cầm đến thủ lệnh của Tây Nhĩ Duy Áo đại đế,thay thế vị trí tiền tuyến Mễ Lan đệ nhất ma pháp sư của đại ma đạo sư Nguyệt Huy, trở thành đoàn trưởng của Mễ Lan đế quốc ma pháp sư quân đoàn.
Khi vừa mới bắt đầu, còn có không ít ma pháp sư có vẻ không phục, ngay cả Nguyệt Huy trong lòng cũng ít nhiều có chút khó chịu, nhưng sau khi trải qua một hồi chiến dịch phòng thủ, khi Tần Thương bằng cầm ma pháp thấm nhuần hơn hàng chục năm, dùng sức đẩy lùi cường địch, không một ai còn nghi ngờ thực lực của lão.
Dù Tần Thương chỉ có cấp bậc ma pháp tử cấp tam giai, nhưng lão trên chiến trường cũng đã chứng tỏ không phải ma pháp sư nào cũng so sánh được.
Nhất là khi Nguyệt Huy, Phất Cách Sâm đẳng cấp đại ma đạo sư thông qua cầm ma pháp cùng sau khi nghe được Tần Thương chính là vị sư phụ đầu tiên của Diệp Âm Trúc, đối với hắn càng thêm tin tưởng. Thử hỏi, nếu không phải có thực lực vô cùng cường đại, thì làm sao có thể dạy ra đệ tử Diệp Âm Trúc xuất sắc như vậy được?
Có Tần Thương gia nhập, tình thế trên chiến trường cũng càng trở nên bế tắc, từ lúc chiến tranh bắt đầu đến giờ, đã qua đi mười tháng, tiêu hao cùng tổn thất của song phương đều là rất lớn, Mễ Lan đế quốc tuy khó khăn chống đở, nhưng bên tấn công là Lam Địch Á Tư cùng Ba Bàng có được thoải mái hơn không? Đương nhiên không.
Giết địch được 1000 thì mình cũng phải tốn 800, tình huống của bọn họ bây giờ cũng không lạc quan gì mấy. Nhất là việc chuyển lương thực cho thú nhân xảy ra vấn đề, bị Diệp Âm Trúc bọn họ châm lửa đốt sạch tất cả. Không có lương thực, thú nhân rất bất mãn, giảm bớt cường độ công kích đối với Mễ Lan đế quốc cùng A Tư Kha Lợi công quốc, vô hình chung tạo cho Mễ Lan đế quốc có vài phần cơ hội nghỉ ngơi.
Chiến tranh tiến hành đến bây giờ, đã tới giai đoạn tiêu hao, muốn có được tính đột phá là rất khó khăn. Cho nên bất luận là phía Mễ Lan đế quốc hay là Lam Địch Á Tư đế quốc vào tháng thứ mười một, đã không hẹn mà cùng lựa chọn tạm thời ngưng chiến, hai đều tự lui quân về biên giới tiến hành tu chỉnh.
Tình huống trên các chiến trường khác cũng không sai biệt lắm, chiến sự từ khẩn trương đã biến thành nhàn nhã, nhưng đó đương nhiên chỉ là bề ngoài. Tiến vào thời kỳ nghĩ ngơi và hồi phục, song phương bên trong lại đều khẩn trương tiến hành bố trí, ai cũng đều biết, chiến tranh kế tiếp sẽ trở nên càng thêm tàn khốc.
Ngoài mặt xem ra, tu chỉnh đối với Mễ Lan đế quốc càng thêm có lợi, nhưng Lam Địch Á Tư cũng phải tranh thủ một ít thời gian nghĩ ngơi, các phương diện điều phối đều phải một lần nữa tổ chức, đồng thời, một trong những minh hữu trọng yếu của Lam Địch Á Tư, Phật La vương quốc cũng phải lợi dụng khoảng thời gian này một lần nữa chỉnh quân, chuẩn bị tốt để tiến công Mễ Lan đế quốc đông tuyến.
Trong tình huống này, song phương đã tiến vào một loại trạng thái cân bằng vi diệu, tất cả chiến tranh đều bị đình chỉ thầm lặng, khiến cho Long Khi Nỗ Tư đại lục tạm thời đã khôi phục bình tĩnh, cũng khiến cho bình dân bá tánh gần chiến trường có cơ hội nghỉ ngơi.
Áo Lợi Duy Lạp lúc này cùng Diệp Hồng Nhạn đã mang theo 80.000 tân quân Cầm thành đi tới Tư Phúc Nhĩ Đặc thành, được An Thiết Lạc Đế nguyên soái nghênh tiếp với nghi lễ cao nhất, cái này không chỉ là 80.000 liên quân, đối với Mễ Lan phương đông quân đoàn mà nói, càng trọng yếu chính là liên quân này đến từ Cầm thành của Diệp Âm Trúc.
Trải qua trận chiến lúc trước, tất cả tướng sĩ của phương đông quân đoàn đối với Diệp Âm Trúc cùng chiến sĩ Cầm thành của hắn, cơ hồ đều là sùng bái đến mức mù quáng, có 80.000 Cầm thành tướng sĩ này gia nhập, cùng với việc sau khi Kim Sắc chỉ huy hậu cần bộ đội phân phối vật tư đến phương đông quân đoàn, bây giờ thực lực của phương đông quân đoàn cường đại chưa từng thấy, tính cả trên hậu cần bổ cấp quân đoàn, tổng lực chiến đấu vượt quá 250.000, bằng vào tường thành dày cùng phòng ngự công sự được tu sửa của Tư Phúc Nhĩ Đặc thành, An Thiết Lạc Đế hoàn toàn nắm chắc có thể lại ngăn cản công kích lần trước của Phật La vương quốc.
Mặc dù Áo Lợi Duy Lạp mang đến chính là tân quân, nhưng chi này đến từ tân quân của Cầm thành nhưng cũng không phải tân quân bình thường đơn giản vậy, trải qua chỉ đạo của các đệ tử bốn tông Đông Long vũ kỹ, 80.000 người này đã có căn bản vũ kỹ nhất định, đấu khí cũng tu luyện được thành hình thành dạng, tư chất tốt, đã có xích cấp, thực lực đấu khí cao giai, cho dù là tư chất tầm thường nhất, cũng đã có dấu hiệu tiến vào xích cấp đấu khí. Hơn nữa được Áo Lợi Duy Lạp đặc huấn, chi Cầm thành đại quân này mỗi ngày, lực chiến đấu đều lặng lẽ đề thăng.
Đồng thời, Áo Lợi Duy Lạp cũng đã mang đến Diệp Hồng Nhạn cùng ba trăm tử thần của hắn, cùng với một ngàn tên Giác Ưng kỵ sĩ, có bọn họ, Tư Phúc Nhĩ Đặc thành có thể hoàn toàn nắm giữ động hướng của địch quân mà đề ra phản ứng chuẩn xác nhất.
Lúc này, cho dù là Diệp Âm Trúc chính mình cũng không nghĩ tới, 80.000 người sáu quân đoàn này, sau này sẽ trở thành trụ cột của Cầm thành, một sư đoàn vô địch.
Mây mù nồng đậm tại đỉnh núi phiêu đãng, nhưng kỳ dị chính là, khi mây mù tiến vào phạm vi của một người thì tự động phiêu tán, không tạo thành một khối, tựa như là tâm của mây mù.
Tiếng đàn nhè nhẹ, đang từ trung ương của mây mù nọ vang lên, đám âm phù trầm ổn bột phát, mang theo vài phần buôn bã trong đó, lại mang theo vài phần nhu hòa nhẹ nhàng, tựu tại sơn gian nọ ba động.
Ngồi ở trong đám mây mù đúng là Diệp Âm Trúc, lúc này trời đã tối dần, mặt trời đã từ phương tây xa xa từ từ hạ xuống, bóng đêm đang từ từ phủ xuống. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đặt tại trên đùi của Diệp Âm Trúc là Phi Bộc Liên Châu cầm, thân cầm màu quýt vàng tỏa ra những vầng sáng nhu hòa, nhưng tại sâu trong quang mang màu tím nọ đã có một tầng màu trắng mơ hồ, đem tử quang nguyên bổn bên trong giảm đi vài phần.
Màu trắng sữa nọ cũng không phải là bạch cảnh, mà là một loại màu có vẻ tái nhợt, một thanh âm mờ mịt mỗi một lần nở ra đều sẽ sinh ra hoặc trống rỗng, hoặc mang đến cảm giác đặc thù mạnh.
Xúc động linh hồn tại trong tiếng đàn tràn ngập, ngay cả chùm hắc vụ nồng nặc nọ trước người Diệp Âm Trúc tựa hồ tại theo vận luật của tiếng đàn mà ba động đến, mỗi một lần ba động, hắc vụ đều sẽ trở nên ngưng thật vài phần. Ông -, nương theo đến một tiếng tiếng đàn cuối cùng lặng yên chấm dứt, Diệp Âm Trúc cũng không có như bình thường dùng hai tay đem dư vận của tiếng đàn xóa đi, mà là tùy ý để rung động của cầm huyền tại không trung phiêu đãng quay về, như vậy đã pha trộn màu tái nhợt với tử quang nồng nặc dần dần tản đi, nhưng mây mù chung quanh lại như trước đã hình dạng trống rỗng đặc biệt, thủy chung không cách nào phiêu tiến trước phạm vi tiếng đàn nọ.
- Tốt, một khúc thủ an hồn tốt lắm, ta thật không biết hình dung ngươi là cầm ma pháp thiên tài hay là vong linh ma pháp thiên tài.
Thanh âm trầm thấp mà có chút khàn khàn trong đó đã tràn ngập hưng phấn không thể diễn tả bằng lời, hắc vụ ngưng kết thành một đoàn, phiêu phù tại trước mặt Diệp Âm Trúc.
- Sư phụ. Con đã có thể đem vong linh ma pháp dung nhập vào trong mỗi một thủ cầm khúc rồi, thông qua tinh thần lực cùng linh hồn khế hợp bên trong, cầm khúc vốn tác dụng có thể đồng dạng sinh ra tại trong linh hồn, người cảm giác như thế nào?
Diệp Âm Trúc nhìn hắc vụ trước mặt.
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn hài lòng nói:
- Dù sao ngươi mới là tu luyện giả cầm ma pháp này cùng vong linh ma pháp dung hợp, lĩnh ngộ của ngươi so với ta lý giải trong đó càng sâu hơn một tầng. Mặc dù nơi này cũng không có vong linh khác cho ngươi chỉ huy, nhưng ngay cả linh hồn của ta đều như đã bị cầm khúc của ngươi xúc động. Bởi vậy có thể thấy được, ngươi sau này dung hợp ma pháp hiệu quả thật tốt. Ngươi cần bây giờ chỉ là thu được linh hồn chánh thức mà thôi. Mặc dù ta còn không thể dám chắc vong linh ma pháp của ngươi đạt tới cái cấp bậc gì, nhưng nghĩ đến cũng sẽ không thấp hơn cấp bậc cầm ma pháp của ngươi rồi. Nói thật đi, ta có điểm không cam lòng a, từ phương thức ngươi bây giờ tu luyện mà xem, vong linh ma pháp thành một loại biểu hiện hình thức cầm ma pháp của ngươi, hoặc nói là một loại phụ gia hiệu quả trong cầm ma pháp, hiệu quả mạnh yếu phải căn cứ linh hồn của ngươi khu sách mà biến hóa. Nếu có thể sớm gặp ngươi một chút, ngươi chính là hé ra bạch chỉ mà nói, ta tuyệt đối một cách tự tin đem ngươi bồi dưỡng trở thành vong linh pháp sư cường đại nhất từ trước đến nay.
Diệp Âm Trúc mỉm cười. Hơn hai tháng nay, hắn vẫn đều tại trên đỉnh núi. Đạt tới cấp bậc hắn hiện trên lục địa, thực vật đã không phải là đồ rất trọng yếu rồi, thông qua ma pháp lực cường đại. Hắn đem ma pháp nguyên tố trong không khí thông qua thần nguyên ma pháp bào hối nhập tự thân bổ sung tiêu hao của thân thể cũng đủ để duy trì nhu yếu sinh tồn.
Hơn hai tháng, hắn không giờ phút nào không tu luyện vong linh ma pháp, khiến cho nó cùng cầm ma pháp từ từ dung hợp. Hắn phát hiện, vong linh ma pháp từ ý nghĩa nào đó mà nói là biểu hiện càng sâu của tinh thần ma pháp, thông qua linh hồn tự thân dẫn lối mà sinh ra ảnh hưởng mãnh liệt đối với linh hồn. Mặc dù vong linh ma pháp cực kỳ cường đại, nhưng nó cũng có khuyết hãm, không bằng cầm ma pháp dưới tình huống như vậy có thể tác dụng với tất cả, cho nên, tại trong quá trình dung hợp. Tựa theo như lời của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn như vậy. Vong linh ma pháp tựu thành vì là một bộ phận trong cầm ma pháp.
Cho tới hôm nay, đã qua đi tám mươi mốt ngày, không tới ba tháng thời gian. Diệp Âm Trúc đã hoàn thành được quá trình dung hợp bên trong của vong linh ma pháp cùng cầm ma pháp, đồng thời, hắn cũng từ Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn học tập đại lượng tri thức của vong linh ma pháp, về phần ứng dụng thiết thực, cũng chỉ có tại sau này mới có thể từ từ luyện tập tới.
- Sư phụ, vong linh ma pháp của con bây giờ tính đã tu luyện hoàn thành chưa?
Diệp Âm Trúc hỏi. Ở chỗ này đã hơn hai tháng, hắn tự nhiên biết Tử tại phía dưới vì chính mình thủ hộ, đồng thời cũng đem tin tức bình an của chính mình truyền lại tới Cầm Thành. Nhưng Cầm Thành sự vụ đông đảo, còn có rất nhiều việc phải cần hắn vị lĩnh chủ này quyết định, càng huống chi tình thế đại lục bây giờ cơ hồ mỗi một ngày đều biến hóa, thời gian đối với hắn mà nói cực kỳ trọng yếu.
- Không, còn chưa được.
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn trầm giọng nói.
Diệp Âm Trúc trong mắt toát ra quang mang nghi hoặc, nhìn hắc vụ trước mặt.
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn nói:
- Ta cũng không phải nói ma pháp thực lực của ngươi không được, mà là ở trên thiết thực. Muốn trở thành một gã vong linh ma pháp sư chánh thức, ngươi trước hết phải hoàn thành thu phục được một cái vong linh mới có thể. Nếu không lại như thế nào có thể xem như xuất sư đây?
- Thu phục vong linh?
Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút, hắn chính mình cảm giác, bằng vào thực lực chính mình bây giờ,sợ là tử cấp cường giả sau khi sinh ra vong linh, hắn đương nhiên cũng một cách tự tin thu phục, điều kiện tiên quyết là đối phương khi còn sống thực lực không thể vượt qua chính mình.
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn nói:
- Đúng vậy! Trong khi ngươi bắt đầu tu luyện vong linh ma pháp ta đã thấy tốt lắm rồi, Khi ngươi xem như tại đây đạt tới đích của mục tiêu tu luyện thì, trong lúc đó cũng nên là tiến hành một bước cuối cùng rồi. Ngươi có đúng hay không rất nghi hoặc, không biết chính mình còn thiếu thu phục một cái cái dạng vong linh gì mới tốt? Rất đơn giản.
Vừa nói, hắc vụ trước mặt Diệp Âm Trúc vừa ngưng kết thành hình, huyễn hóa ra một bàn tay to, ngón trỏ tiền thân, điểm tại trên vị trí trái tim của Diệp Âm Trúc.
Một cổ linh hồn ba động kịch liệt mãnh liệt đã kích thích một chút vị trí trái tim của Diệp Âm Trúc, ngay sau đó, một đạo thất thải quang mang trong đó màu vàng lợt làm chủ đạo nhất thời từ vị trí trái tim hắn bắng ra, tựu ngay cả Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn linh hồn cường đại vậy cũng trong nháy mắt mau tránh ra, không dám cùng quang mang nọ đối kháng.
Trong phút chốc, Diệp Âm Trúc chỉ cảm thấy toàn thân ma pháp lực cùng đấu khí chính mình, đều điên cuồng hướng vị trí trái tim dũng khứ, toàn thân năng lượng chợt co rút lại, tái trong nháy mắt phóng thích, quang mang chợt lóe, long hình cổ cầm nọ đã lặng yên xuất hiện tại trước mặt hắn. Không biết có đúng hay không khí tức của cổ cầm này vô cùng cường thịnh, vốn thần khí trên đùi của Diệp Âm Trúc cổ cầm Phi Bộc Liên Châu cũng trong nháy mắt tựu đã trở lại trong không gian giới chỉ của hắn.
- Khô Mộc Long Ngâm?
Diệp Âm Trúc giật mình nhìn cổ cầm trên đầu gối, lúc này, khí tức tinh thần của hắn đã hoàn toàn cùng cổ cầm này mạch lạc cùng một chỗ, mặc dù hắn cũng không có đàn tấu, nhưng chính là có thể cảm giác được rõ ràng tinh thần lực của chính mình, ma pháp lực cùng đấu khí đều tiêu hao rất nhanh.
- Không sai, chính là Khô Mộc Long Ngâm. Ngủ say tại trong cơ thể của ngươi trong khoảng thời gian này, ta cẩn thận tìm hiểu uy lực của cái siêu thần khí này, nó là nhất kiện chân chánh siêu thần khí, thần khí tại trong ngươi nhìn qua, sợ rằng cũng chỉ có Lôi Thần chi chuy dưới trạng thái hoàn toàn hoàn chỉnh mới có thể cùng nó đem so sánh. Bởi vì ta từng bằng vào linh hồn lực trợ giúp ngươi sử dụng qua nó, cho nên đối với cường độ năng lượng của nó cũng tính là tương đối hiểu rõ, căn cứ tính toán của ta, Khi ngươi đạt tới bạch cảnh nhất giai, có thể chánh thức sử dụng cái siêu thần khí này, phát huy uy lực của nó rồi. Đương nhiên, khi đó ngươi, cũng vô pháp đem nó như cổ cầm khác như cánh tay vậy dùng ngón tay sử dụng.
- Nhưng siêu thần khí chính là siêu thần khí, kể cả nếu chỉ là phát huy ra một phần thực lực, cũng không phải thần khí bình thường có khả năng so sánh. Làm Cầm Thành lĩnh chủ, tương lai ngươi gặp phải nguy hiểm thật sự nhiều lắm. Nhất là uy hiếp có thể đến từ Pháp Lam, cho nên, ta hy vọng ngươi có thể nhanh sớm sử dụng cái siêu thần khí này, càng bảo vệ tốt chính mình.
Nói đến đây, khẩu khí Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn trở nên có chút thất vọng.
- Mỗi người đều là tự tư, ta cũng không ngoại lệ. Hài tử, ngươi có thể nói là hy vọng duy nhất của ta, chỉ có ngươi mới có thể từ Tư Long đó lấy lại hồn châu của ta. Cho nên, ta chỉ biết hy vọng ngươi trở nên càng cường đại.
- Chính là, cái đó và thu phục linh hồn lại có quan hệ gì đây?
Diệp Âm Trúc hỏi.
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đạo:
- Ma pháp lực cùng đấu khí của ngươi bây giờ đều đã đạt tới tử cấp thất giai, trải qua hơn hai tháng không ngừng khổ tu này, lại tăng thêm đặc tính của vong linh ma pháp, như ngươi bây giờ tống hợp thực lực, cho dù là tử cấp cửu giai cường giả tại trước mặt ngươi vi tất có thể chiếm được được tiện nghi. Đấu khí cùng ma pháp lực song hành là ưu thế lớn nhất của ngươi, cái này khiến năng lực thừa nhận của thân thể ngươi phải xa hơn đại đa số ma pháp sư bình thường. Bởi vậy, ngươi bây giờ vẫn còn một khoảng cách để sử dụng cái siêu thần khí này, kỳ thật chỉ là một đường thôi. Mà một cái đường này, chính là ngươi không cách nào khống chế nó, để cho nó từ trong trái tim của ngươi xuất ra cùng ngươi sử dụng.
Diệp Âm Trúc cúi đầu nhìn về phía Khô Mộc Long Ngâm cầm trên đùi của chính mình, hắn đột nhiên hiểu được rồi, thất thanh nói:
- Sư phụ, ngài chẳng lẽ để cho con đi thu phục cái linh hồn kia sao.
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn mỉm cười nói:
- Đúng vậy, chính là nó. Chẳng lẻ ngươi sợ?
Diệp Âm Trúc lắc đầu, nói:
- Con cùng với nó căn bản chính là thế bất lưỡng lập, sợ thì không. Nhưng với thực lực con bây giờ, thật sự có thể đến thu phục một cái bạch cảnh linh hồn sao?
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn nói:
- Đương nhiên không được, ngươi khoảng cách thu phục bạch cảnh linh hồn còn có chênh lệch không nhỏ. Dù sao, từ tử cấp đến bạch cảnh, là một cái nhảy vọt trọng đại. Nhưng là, chánh thức bạch cảnh không được. Nhưng bây giờ người kia trong Khô Mộc Long Ngâm cầm, mặc dù cảnh giới chính là bạch cảnh, nhưng nó chánh thức thực lực lại sớm đã không phải bạch cảnh tiêu chuẩn rồi. Trước không nói bị Khô Mộc Long Ngâm cầm giam lâu như vậy, linh hồn hắn suy yếu, chỉ có thể làm cầm hồn. Chính là khi còn sống tước đi không biết bao nhiêu linh hồn đã làm hắn trở thành bạch cảnh vong linh suy yếu nhất. Đối với ngươi mà nói, cái này quả thực chính là điều kiện thuận lợi.
Kẻ mà Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn cùng Diệp Âm Trúc ám chỉ, chính là bên trong siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm, lúc trước dưới xếp đặt của Diệp Âm Trúc trở thành cầm hồn chính là một đời thần thánh cự long Nặc Khắc Hi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.