Đêm đó, mưa rơi xuống không hề có dấu hiệu, mang theo gió lạnh thấu xương,tàn sát bừa bãi các cửa sổ đóng kín. Cẩm Dạ đứng gần sát cửa, nguyên bản quần áo vốn đơn bạc bị mưa gió ướt thấu.
Lúc này đã gần cuối mùa thu, mặt nàng trắng bệch, cảm thấy độ ấm trên đầu ngón tay nhanh chóngtan đi, rõ ràng huyệt đạo trên người một canh giờ trước đã tự cởi bỏ,lại cố tình không chịu hoạt động nửa bước, cứng rắn trong mưa gió tratấn chính mình.
“Thiếu phu nhân, ngài đây là tội gì……” Diêu ThủNghĩa đi lên phía trước, đang muốn đóng cửa sổ lại bàn tay bị đối phương ngăn ở nửa đường, ông thở dài, giọng điệu trầm trọng: “Nếu ngài cũng bị bệnh, ai tới chăm sóc thiếu gia.”
Cẩm Dạ vẫn chưa trả lời, chỉchậm rãi quay đầu, nhìn về phía nột thất đèn đuốc sáng trưng, ngoài bình phong đứng Trì Nguyệt Hằng vừa được tin tức đã vội vàng chạy tới, giờphút này đang cùng Thái y cúi đầu nói chuyện với nhau, người đó trên mặt tràn đầy sợ hãi cùng bất đắc dĩ, nói chưa đến nửa khắc đã bùm một gốiquỳ xuống, sau đó liên tục dập đầu.
Cảnh tượng này không thể nàoquen thuộc được hơn, nàng như ý thức được điều gì, run run hai tay chemặt, xoay người hô hấp hào hển. Tất cả bất hạnh tựa như trong một đêmđều buông xuống, nàng vẫn không dám tới gần giường, là sợ nhìn thấy hắnnôn ra máu dáng vẻ không tức giận, nhưng hôm nay hành động gián tiếp của thái y lại bóp chết nàng lừa mình dối người.
Diêu Thủ Nghĩa ghésát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-da-lai-phu/2718365/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.