Khi Diêu Thủ Nghĩa vội vàng bước vào hậu viện, Cẩm Dạ đang nằm ở tháp trúctrong lương đình, chuôi ngọc quạt tròn bị bẻ thành hai đoạn, một đoạnđặt trong lòng bàn tay vuốt ve, còn nàng phe phẩy chiếc quạt ngắn củncòn lại, trong lòng tràn đầy hờn dỗi, không biết nên phát tiết như thếnào, nghe thấy tiếng bước chân nàng quay đầu, sau khi thấy rõ người tớinàng liền nâng dậy thân mình nói: “Lão Diêu, sao đầu đầy mồ hôi thế kia, có việc gì vậy?”
“Thiếu phu nhân, thiếu gia…… ngài……” Vì tình thế cấp bách ông cư nhiên lắp ba lắp bắp.
Cẩm Dạ ngồi dậy, nhíu mày: “Làm sao vậy, lão Diêu, có chuyện gì thì nói ra, ấp a ấp úng làm gì.”
“Thiếu gia bị người ta bắt nạt !” Diêu Thủ Nghĩa nghẹn đỏ mặt, cuối cùng nóiđược một câu đầy đủ, sau đó bức thiết nhìn đối phương chằm chằm: “Ngườimau đi xem một chút đi.” Tuy rằng thiếu phu nhân nhìn qua có vẻ yếukhông thể ra gió, dù có ra thật cũng chẳng sử dụng được gì, nhưng tốtxấu nàng là người trong lòng của thiếu gia, có nàng ở đó, ít nhất tronglòng thiếu gia sẽ dễ chịu một chút.
“Bị bắt nạt?” Cẩm Dạ nghethấy như lọt vào trong sương mù, ở trong mắt nàng, thằng nhãi Nghiêm TửTrạm này khôn khéo hơn người, cả bụng ý nghĩ xấu, thân là Tể tướng địavị cao, ngoại trừ khuyết điểm không có võ công, gần như không chê vàođâu được. Nếu muốn hắn chịu thiệt, trừ phi đụng tới trường hợp khôngđúng dịp, ví dụ như, gặp phải ai đó không biết thân phận hắn lại là võlâm cao thủ đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-da-lai-phu/2718333/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.