Một tiếng con rể hiền này kêu lên cực kỳ triền miên, thanh âm du dương, bao hàm kích độngcùng nhiệt tình, nghe vào trong tai Cẩm Dạ, đều thấy sởn hết da lông,càng chớ nói đến kẻ trời sanh tính tình lạnh nhạt như Nghiêm Tử Trạm.
Tránh đi bàn tay muốn bá lấy vai mình của đối phương, hắn nhanh chóng lui vài bước, sau đó quay đầu, lạnh lạnh nhìn bóng dáng màu trắng phía sau đang nhìn lên phía chân trời: “Ai đến giải thích cho ta, đây là thế nào?”
Cẩm Dạ chậm rãi quay đầu, đợi đến khi ánh mắt hai người chạm nhau, lại bấtđắc dĩ cười cười: “Đây là cha ta, hôm nay ông cố ý đến đây thăm ta.” Nói xong, nàng đi lên phía trước giữ chặt ống tay áo phụ thân, sợ ông không cẩn thận không khống chế được tay, người nào đó có tiếng khiết phích,đến lúc đó liền khó hầu hạ .
Nghiêm Tử Trạm không mở miệng, thầnsắc lạnh nhạt, nhìn không ra cảm xúc gì, híp đôi mắt đẹp, nhìn lướt quatrên người Tô Khởi Vượng lại lần nữa liếc về phía Cẩm Dạ: “Cha nàng?”Sao hắn không biết, nàng còn có người cha nữa, đúng là đã không saingười tra rõ lai lịch của nàng, chỉ nghe nói là huyết thống lưu lạc bênngoài của Tống gia, sau nhận thức Tống Chính Thanh bị chính thức nhétvào gia phả, ai ngờ được giờ phút này bỗng nhiên mình lại nhiều thêm một nhạc phụ……
“Con rể hiền, con chớ hoài nghi thân phận của ta, tuy rằng ngày ấy ta không tới hỉ yến của các con, nhưng chuyện này là có ẩn tình khác.” Tô Khởi Vượng ngửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-da-lai-phu/2718329/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.