Gió đêm đột nhiên nổi lên, ánh nến trong đèn cung đình cạnh đường đều đang lay động, giốngnhư tâm tình Bùi Diệc Hàn lúc này, hắn quẩn quanh trong sự khiếp sợ cùng cực kỳ phẫn nộ, khuôn mặt người đàn ông đột nhiên xuất hiện này quenthuộc đến thế, cực kỳ giống tên Nghiêm Mặc Du mà hắn vẫn nghiến răngnghiến lợi ghi tạc trong lòng.
Mười hai năm qua, diện mạo đángghét trong trí nhớ kia vẫn rõ ràng như trước, mỗi đêm dài, hắn lại dùnglưỡi dao vạch một vết máu trong lòng bàn tay để nhắc nhở mình không được quên.
Thù này hận này, không chết không từ bỏ.
Khớp hàmcắn chặt, trong ánh mắt lạnh lùng của Bùi Diệc Hàn tràn đầy tơ máu, hắnphải dùng thật nhiều sức lực để khắc chế mình không lao lên chính tayđâm kẻ thù, mặc dù hắn ta trẻ tuổi hơn nhiều so với Nghiêm Mặc Du, có lẽ không phải cùng một người. Nhưng, vậy thì tính sao, khuôn mặt giốngnhau như thế, tất là cha con, nợ cha con trả, thiên kinh địa nghĩa.
Có lẽ cảm xúc quá mức kích động, vô ý một cái đã quên khống chế lực tay,cô gái trong lòng lại bắt đầu trở nên không an phận, vò loạn quần áo hắn thì không nói làm gì, thậm chí còn nghến mũi chân lấy đầu húc đầu hắn.
Bùi Diệc Hàn lui bước né qua, khi đứng vững Cẩm Dạ đã chạy về hướng đốiphương, cước bộ nghiêng ngả lảo đảo, bất cứ lúc nào cũng có thể té ngã.Hắn nhíu mày, không rõ vì sao tiểu đồ đệ lại có hành động này.
Hay là……
“Huynh là ai?” Cẩm Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-da-lai-phu/2718326/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.