Có vài người, từ nhỏ tính cách hay bộ dạng đã cực kỳ nổi trội, chỉ liếcmắt một cái đã có ấn tượng sâu, mặc dù biệt ly như vậy, mặc dù trời namđất bắc, gặp lại cũng sẽ không có nửa phần mới lạ……
Thí dụ như Bùi Diệc Hàn, là người như thế.
Cẩm Dạ nhớ rõ cảnh tượng lần đầu tiên thấy hắn, đầy người là máu, chất lỏng đỏ sẫm gần như làm sũng ướt cả chiếc áo ngoài, rõ ràng là trạng tháisuy yếu đến sắp ngất, lại lộ ra nụ cười không chút để ý, một tay cầmtrường kiếm, mà một tay kia bị đâm một lỗ thủng…… không hề động đậybuông cạnh bên người.
Khi đó chẳng qua nàng mới mười tuổi, nhìnthấy thiếu niên xa lạ không hiểu sao nửa đêm xuất hiện trong khuê phòng, lại là tư thái chật vật máu me như thế, tất nhiên bị kinh hãi đến mứckhông thể động đậy. Nhưng hắn không chút nào thương hương tiếc ngọc, từđầu tới đuôi lấy mũi kiếm kề vai nàng, cố tình lại dùng ngữ điệu vô cùng dịu dàng mềm mại, thỉnh cầu nàng có thể cho hắn ở trong này một đêm.
Có trời chứng giám, lúc ấy thân thể của nàng còn chưa nẩy nở, vừa đến eoBùi Diệc Hàn, người kia thật đúng là ngoan ác, sử dụng tất cả cưỡng bứclợi dụng. Cuối cùng còn bắt nàng thay hắn băng bó miệng vết thương,không ngừng nói giỡn, vừa cười vừa chảy nước mắt, đương nhiên, ở trongtai nàng, chuyện đùa kia hoàn toàn tẻ ngắt, càng chớ nói đến chuyện cóthể làm cho người ta cười ra nước mắt.
Sau này dùng chút…… ách,thủ đoạn nhỏ làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-da-lai-phu/2718310/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.