“Ta còn chưa rõ, chađể ta tới dược trì này có dụng ý gì.” Cẩm Dạ nằm trên ghế gỗ, trên người chỉ mặc một tấm áo đơn, vai phải cùng cánh tay lộ ra bên ngoài, dưới bờ vai mượt mà oánh bạch là vết thương dữ tợn, nửa mới nửa cũ, phía trêncòn bao trùm một lớp vảy già đỏ sậm.
Sơ Tình đang cầm bát ngọc,dùng vải bông dính thuốc mỡ màu đen bên trong, cẩn thận bôi lên miệngvết thương thay nàng, nhẹ giọng nói:“Có lẽ là lão gia nhìn thấy tiểu thư bị thương, mới mang người tới thánh địa này.”
“Không có khảnăng.” Cẩm Dạ lắc đầu nói:“Cha ta xưa nay sơ ý, quyết không có khả năngphát hiện ra điều lạ…… Em còn nhớ hay không, mới vừa rồi ở cửa, chủ nhân dược trì thái độ kiên quyết, nói là người bình thường không thể vào,sau đó không biết cha ta thần thần bí bí cho hắn xem gì đó, người nọbỗng nhiên thoải mái, thậm chí còn phái hai tiểu tỳ ở bên hầu hạ.”
Nói xong xoay mình, nhìn một cô gái đang vội vàng vung thứ bột phấn gì đókhông biết tên vào trong dược trì, về phần một vị khác, tắc cung kính ôm sa y tuyết trắng, lẳng lặng đứng một bên.
Cẩm Dạ thở dài:“Tanghĩ, nơi này tuyệt đối có lai lịch không nhỏ.” Hoa lệ như vậy, tuy nóilà suối nước nóng thiên nhiên, nhưng trước đó khi đi qua khố phòng đãnhìn thấy nơi đó chất đầy dược liệu trân quý, nói vậy đều là phụ liệudùng để cho vào nước suối. Đương nhiên, kỳ thật những thứ đó vẫn chưalàm nàng kinh hãi, chân chính cổ quái là, phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-da-lai-phu/2718260/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.