Chẳng lẽ –
Bước chân tiến đến dũng mãnh như thủy triều, tiện đà tiếng nói to rõ uynghiêm vang vọng cuối hẻm:“Nghiêm tướng phân phó, dư đảng của thíchkhách lủi tới nơi này, nếu phát hiện khả nghi thì mang về hình bộ, kẻchống cự giết không cần hỏi!”
Nghe được động tĩnh, ý cười môiNghiêm Tử Trạm càng thêm rõ ràng, đó là tự tin khi bày mưu nghĩ kế,thỉnh thoảng lẫn vào chút chế ngạo đối với người khác.
Cẩm Dạtrừng to mắt, quả nhiên là cái bẫy, hắn cư nhiên lấy thân làm mồi! Người đàn ông này thật sự quỷ kế đa đoan đáng sợ…… Trước mắt đứng ra đã không kịp, cho dù nàng có phải đồng bọn của Bảo Hạnh hay không, đều bị coithành dư đảng được hầu hạ bằng đại hình. Dùng sức che miệng tên đàn ôngtrước người, nàng chỉ hận lúc trước học nghệ không tinh, học được điểmhuyệt lại chưa học điểm á huyệt như thế nào.
Hoảng hốt nhìn sangphía sau, phía sau là tường cao của một hộ gia đình, không tính là quácao, nàng tin tưởng có thể nhảy lên, nhưng…… nếu thêm sức nặng của hắnnữa thì thật sự có chút quá sức. Dưới tình “Ôi cậu ấm nha, nhìn một cáimà xem, thân thể tế da nộn thịt, nhìn thôi thật đúng là giống các bà các chị.” Người đàn ông che miếng vải đen ngả ngớn huýt một tiếng sáo,trong ánh mắt tràn đầy kinh diễm.
Nghe vậy bọn đàn em vây quanhcười vang, chàng trai vóc dáng hơi lùn tiến đến bên cạnh lão đại cườivui nói:“Chỉ tiếc là thân nam nhi, bằng không đêm nay chúng ta thật códiễm phúc.”
Người đàn ông cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-da-lai-phu/2718246/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.