Cẩm Dạ cảm thấy vậnkhí hôm nay của bản thân thật sự đen, chẳng những bị người ta hiểu lầmthành cô nương của câu lan viện, thậm chí còn phải ủy khuất cầu xin quỳxuống đối với người xa lạ, cứ việc mười chín năm qua quỳ gối không ít,nhưng nhục nhã như thế này, lại là lần đầu tiên.
[câu lan viện: chỗ ca kỹ, kỹ viện nói chung]
Mới vừa rồi khi nàng tiến vào trực giác muốn ngẩng đầu, ngay sau đó đã bịngười khác hung hăng vả một cái từ sau gáy, đầu gối gập lại quỳ xuốngđập vào nền phòng dát hắc mã não, đau đến nghiến răng nghiến lợi.
“Không được nói chuyện, cũng không được làm càn.” Người mặc áo đen dẫn đườnglúc trước không chút nào thương hương tiếc ngọc dập đầu nàng trên đất,sau đó túm cổ kéo nàng lên, lặp lại như thế hai lần.
Cẩm Dạ hận gần như muốn cắn rụng răng, phẫn nộ cùng sỉ nhục ‘xoát’ một tiếng liền bốc cháy.
Nàng Tô Cẩm Dạ cuộc đời này chỉ nguyện bái lạy hai người, một là cha nàng,hai là mẹ nàng, ngay cả ông trời cũng không thể bắt nàng thỏa hiệp, màhôm nay lại cứ như vậy không minh bạch chịu vô cùng nhục nhã…… Hai taybị bắt chéo sau lưng, cảm xúc của nàng quá mức kích động, không khốngchế được phát run ‘khanh khách’, nếu không phải khóe mắt ngắm thấy hộ vệ chỉnh tề xếp hàng chung quanh, nàng thật muốn bẻ gẫy tay người phía sau bằng bất cứ giá nào, cho hắn hối hận vì hành động của mình.
Mấyhoa nương đi vào phía sau thấy cảnh tượng như vậy, còn tưởng rằng mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-da-lai-phu/2718229/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.