Chương trước
Chương sau
"Ô! Thì ra là người quen sao?"

Bách Nhiên đi đến trước mặt Chí Tinh và Vĩnh Hải, nụ cười trên môi của cả hai cũng đã biến mất mà chỉ còn lại sự lạnh lùng trên khuôn mặt điển trai.

Bách Nhiên xua tay ra lệnh cho đàn em rời đi, nhìn thấy hai cánh tay đắc lực của Lý Cao Minh xuất hiện tại bar của gã đã khiến gã rất ngạc nhiên nhưng ngay lập tức liền cảm thấy không vui.

Việc bar xảy ra chuyện thì gã cũng biết nên mới đích thân đến đây để giải quyết mọi chuyện, vẻ điểm đạm khác hẳn lúc nãy Chí Tinh nghiêm túc nhìn gã ta, đôi mắt hẹn lên hình viên đạn mà nhìn không chớp mắt.

"Nghe nói, hai người đang làm loạn quán của tôi đúng không?"

"Chúng tôi không có hứng thú với những việc vô vị đó!"

Vĩnh Hải lên tiếng, mục đích của cả hai là Bách Nhiên thì cớ gì không có gã ở đây nà bọn họ lại phá hoại làm gì, việc làm trái với luật của Lý Cao Minh sẽ không bao giờ có một cái kết tốt đẹp và dù bọn họ mạnh mẽ, đáng sợ với thế giới như thế nào thì bọn họ cũng chỉ có một mạng để sống trên cõi đời này mà thôi.

Bách nhiên nghe Vĩnh Hải nói thì cười nhẹ, trong camera quan sát cũng không có điểm nào nói lên hành động của bọn họ nên gã không thể lợi dụng những việc để để hạ thấp hai người này.

"Vậy sao, không biết hai người đã thưởng thức được đồ uống hay chưa, hay là đến đây có mục đích khác?"

Bách Nhiên không để để hai bên phải mất quá nhiều thời gian cho những câu hỏi vô nghĩa mà vào thằng chủ đề, câu nói tuy có hơi mơ hồ nhưng hàm ý thì lại rất rõ ràng.

Vĩnh Hải nghe xong cũng bắt đầu vào thẳng chủ đề, người đã có mặt thì không nhất thiết gì bọn họ phải giấu giếm làm gì nữa, tay cầm chiếc điện thoại đang mở sáng màn hình đưa đến trước mặt của Bách Nhiên rồi lền tiếng.

"Người tung những bức ảnh này chắc là thiếu gia Bách Nhiên đây đúng chứ?"

"Cậu có ý gì thì nói rõ ràng hơn, tôi không phải người như vậy đâu!"



Bách Nhiên nhìn thấy trong điện thoại của Vĩnh Hải chính là trang web mà gã đã dùng nó để đăng lên những bức ảnh nhạy cảm của Lưu Triều Hân và thật không ngờ khi tin tức giờ lúc này mới truyền đến tai của đám người Lý Cao Minh, biết quá muộn màng khi mà tất cả mọi người đều đã nhìn thấy hết thảy.

Nhìn thấy Bách Nhiên chối bỏ, Vĩnh Hải cũng không tức giận vội vàng mà nhìn sang Chí Tinh, một giọng nói của một người phụ nữ vang lên từ trong điện thoại của

Chí Tinh, là đoạn ghi âm mà Quyền Trúc đã gửi cho cậu ta vài ngày trước.

"Đừng đánh nữa con khốn, tao không làm những chuyện đó! Là do thằng Bách Nhiên ép tao phải làm, tao cũng đã làm đúng với lời nói của tao là xoa những tấm hình đó đi rồi!"

"Bà nói đơn giản quá nhỉ? Chắc là nãy giờ tôi chỉ đang gãi ngứa cho tấm lưng của bà thôi đúng chứ? Bà nên nghe rõ những lời tôi nói đây, nếu bà còn không chịu thành thật thì ngày này năm sau chồng bà sẽ là người giỗ bà đấy!"

"Mày dám sao!"

"Chỉ cần là lệnh của ông chủ và phu nhân thì giết bà tôi cũng dám làm đấy!"

Trong bản ghi âm Quyền Trúc đã không ngừng buôn ra những câu đe dọa đến rợn người, từng tiếng roi đánh xuống tất cả đều nghe rõ mồn một. Bà Nhung bị đánh không chút nương tay mà la hét chửi rủa không ngừng.

Nhưng như vậy cũng đã đủ đề Bách Nhiên có thể nghe hiểu được một phần của cuộc đối thoại, phần sau thì có lẽ gã không cần phải nghe đến vì nếu còn để gã nghe thì chắc gã sẽ tự tay tìm cách giết chết bà ta mất.

Trong lúc đau đớn bà Nhung đã nói ra những lời thành thật và bí mật bà ta đã che giấu, khuôn mặt gã tối sầm khi nghe tên gã được nhắc đến trong cuộc trò chuyện.

Và bằng chứng đều có đủ thì gã chắc hẳn sẽ không còn có thể chối được nữa, ngay khi cuộc ghi âm tắt thì Vĩnh Hải cũng lên tiếng nói thêm.

"Nghe rõ rồi chứ? Bọn tôi đến đây là đề nói về chuyện của phu nhân và tôi muốn cậu phải xoá hết tất cả và đưa ra một câu xin lỗi đàng hoàng với phu nhân của bọn tôi!"

"Tôi nói tôi không làm thì hà cớ gì tôi phải xin lỗi con nhỏ đó? Hơn nữa, các người chỉ là đàn em thấp kém thì đừng có nói chuyện như ngang vai ngang vế như vậy!"



"Cách nói chuyện của thiếu gia còn thấp kém hơn chúng tôi nữa. Bách Hào Gia có ăn có học thì con trai cũng phải như vậy, thiếu gia đừng nói năng như người vô học, người khác coi thường lắm!"

Vĩnh Hải không ngần ngại mà đáp lại, gã nói một câu anh đáp lại một câu mà không sợ hãi. Dù Bách Nhiên có vị trí lớn hơn anh thì anh cũng sẽ không vì thế mà bỏ qua nhiệm vụ dễ dàng như vậy.

Hơn nữa khi tiếp xúc với Lưu Triều Hân một thời gian, anh và những người khác đều thật lòng quý mến cô nên anh không muốn cô phải chịu thiệt thòi, là một phu nhân của một ông trùm thì không thể để người khác dễ dàng bôi nhọ danh dự như vậy được.

Những lời nói đáp trả của Vĩnh Hải làm Bách Nhiên gần như cứng họng, trong lòng tức giận vì anh đã chạm vào tim đen và cái tôi của gã nhưng trong đầu đã không còn lời nào để đáp trả lại.

Thẹn quá hóa giận, Bách Nhiên liếc thấy chai rượu ở trong góc thì liền cầm lấy, vừa định dùng nó để tác động lên người Vĩnh Hải thì một tay Chí Tinh đã chụp lấy chai rượu khiến phần thân của chai nằm gọn trong lòng tay của cậu.

"Là một thiếu gia, đừng làm những việc hèn hạ hạ thấp bản thân như vậy!"

Chí Tinh nhếch miệng lên tiếng, Bách Nhiên tức giận mà rút tay về, chai rượu cũng không còn nguyên vẹn khi mà Chí Tinh cầm nó rồi đập mạnh xuống đất như một lời cảnh cáo cho những người muốn tác động vật lý lên người hai người bọn họ.

Họ không nhìn không có nghĩa họ không biết, Vĩnh Hải hài lòng trước phản ứng nhanh nhẹn của Chí Tinh và cả hai đều đã dễ dàng át đảo Bách Nhiên và những người khác bằng chính tính cách của hai người.

"Hỗn láo, tao đã nói là không làm chúng mày bị điếc hay gì mà không nghe?"

"Bọn tôi không phải trẻ con để thiếu gia lừa đâu, tôi đã nói rồi thì thiếu gia cũng nên cho tôi một câu trả lời hợp lý trước khi chuyện này truyền đến tai của Bách Hào Gia, nhà họ Lý chúng tôi sẽ không bỏ qua chuyện này dễ dàng nếu không có cách giải quyết vừa lòng chúng tôi!"

"Mày dám nói với ông ấy sao? Chó mà mơ đến cổng vàng à?"

"Tôi không muốn nói nhiều, thiếu gia cứ suy nghĩ rồi cho ông chủ tôi một câu trả lời còn không có thì tôi cũng nói rồi, nhà hỏi Lý chưa từng nói mà không làm, giờ thì xin phép bọn tôi phải về rồi!"

Khi vừa dứt câu Vĩnh Hải và Chí Tinh liền cất bước rời khỏi quán bar trong sự chứng kiến của Bách Nhiên, bọn họ chính là không sợ gì cả và đương nhiên Lý Cao Minh cũng sẽ không bỏ qua cho gã khi mà những hình ảnh của Lưu Triều Hân tràn lan trên mạng xã hội như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.