Mặc khác, bà Nhung sau khi rời khỏi nơi làm việc của hắn thì tâm trạng lại vô cùng vui sướng, bà ta vốn chỉ biết người đàn ông là chồng của Lưu Triều Hân đang làm việc tại nơi đó chứ không hề hay biết, người đứng đầu xây dựng nên lại là chồng cô.
Bà ta như vớt được một mỏ vàng, những lời nói do bàn ta thốt ra đều nhắm về phía hắn, đàn ông thì rất trọng sĩ diện nên chắc chắn không lâu nữa bà ta sẽ nhận được một số tiền còn lớn hơn 500 triệu của Lưu Triều Hân mang cho.
Những bước chân tung tăng trên đường phố, bà ta đi ngang qua một con hẻm thì bỗng từ trong bóng tối một người đàn ông đi ra, khuôn mặt bịt kín chỉ chừa lại đôi mắt sắc sau đó liền đánh ngất bà ta.
Bà Nhung bị tên đàn ông lạ mặt đó đưa lên một chiếc xe đã đậu sẵn ở ngoài đường chờ, như một sự sắp đặt bà Nhung được đưa đến một căn phòng kín đáo.
Khi được đánh thức, bà ta hoảng hốt nhìn xung quanh căn phòng với tông màu trắng cùng vô số người mặc áo đen đứng xung quanh, đối diện bà còn xuất hiện thêm một người đàn ông mặc áo sơ mi đen, mái tóc chải bảy ba gọn gàng.
“Cậu là ai, tại sao lại bắt tôi?”
Chậm rãi hỏi, ở giữa hai người cách nhau một chiếc bàn gỗ bà Nhung nhíu mày cảnh giác nhìn người kia.
“ Tôi là ai thì từ từ bà sẽ biết, lý do tôi bắt bà rất đơn giản vì bà là mẹ kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-cam-mami-cua-con-lai-gian-roi-/3326490/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.