Giang Thanh Mộng ngồi trên mặt đất, ôm lấy gối, khóc trong yên lặng.
Không muốn như vậy.
Không muốn cãi nhau với nàng, không muốn làm tổn thương nàng.
Cô đã cố gắng rất nhiều để kiềm chế cảm xúc của mình, nhưng lại không thể nào kiềm chế được.
Cô vô cớ gây rối như vậy, chắc chắn nàng sẽ chán ghét cô.
Chị nói đúng, anh ta rất đẹp trai, dịu dàng và ân cần, tại sao em phải ở đây để hạ mình với chị? Vậy em sẽ đi tìm anh ta rồi vui vui vẻ vẻ cùng nhau.
Những lời oán hận đầy ẩn ý vẫn còn văng vẳng bên tai, hệt như nhát dao cứa vào tim. Giang Thanh Mộng ôm đầu gối, hàng mi dài rưng rưng. Cô cắn lấy cổ tay mình, trong lòng vừa đau vừa hận —— Nếu nàng thực sự dám đi tìm Ôn Tuân, cô sẽ gϊếŧ chết hắn ta!
Nếu hắn chết rồi, để xem nàng tìm bằng cách nào!
Sau khi khóc thêm một phút, Giang Thanh Mộng giơ mu bàn tay lên, lau nước mắt, bắt đầu lo lắng cho sự an toàn của Khương Chi Chu.
Bây giờ là nửa đêm, mặc dù ở trung tâm thành phố nhưng khu vực xung quanh biệt thư Lâm Giang tương đối vắng vẻ, nàng lại chạy ra ngoài một mình, nếu thực sự có chuyện gì xảy ra thì phải làm sao bây giờ?
Sự an toàn của nàng quan trọng hơn lòng tự trọng của cô.
Giang Thanh Mộng vừa cầm điện thoại di động lên, định liên lạc với Khương Chi Chu thì đã nhìn thấy định vị do A Hằng chia sẻ — công viên đối diện biệt thự Lâm Giang, cách cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-on-nhu/542044/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.