Đêm nay, Giang Thanh Mộng ngủ không được ngon cho lắm.
Khương Chi Chu vẫn ngủ ngon như mọi khi.
Trong bóng tối, Giang Thanh Mộng không nhìn thấy gương mặt, nhưng có thể nghe thấy tiếng thở dài của nàng.
Dựa vào cái gì?
Cô trằn trọc mãi vẫn không ngủ được, nhưng người khơi mào mọi chuyện lại ngủ rất yên bình.
Giang Thanh Mộng duỗi tay ra khỏi chăn, muốn cố tình làm nàng tỉnh dậy.
Bàn tay chạm vào má, nhưng lực lại rất nhẹ, hệt như mơn trớn, vuốt nhẹ từ gò má đến đôi môi nàng.
Đầu ngón tay chạm vào làn da mịn màng và mềm mại, nhẹ nhàng vuốt ve. Giang Thanh Mộng cầm lòng chẳng đặng cúi người xuống, chạm vào đó như chuồn chuồn lướt nước.
Cánh môi cảm nhận được hương thơm và sự mềm mại, nhưng cô không nỡ đánh thức nàng.
Nàng tốt như vậy, cô rất muốn bỏ nàng vào túi, không cho ai nhìn, không cho ai chạm vào. Chỉ một mình cô mới có thể nhìn thấy, có thể chạm vào nàng.
Mong muốn chiếm hữu mạnh mẽ đến nỗi khi mọi người nhìn nàng nhiều hơn một chút, cô sẽ nghĩ rằng họ muốn cướp nàng đi.
Chẳng cần suy nghĩ đến việc yêu hay không yêu, trước tiên cô đã lo lắng việc người khác có thèm muốn nàng không.
Làm sao có thể như thế được?
Việc này không đúng...
Nhưng, ai quan tâm đến việc đúng hay sai?
Nàng là của cô, từ nay về sau chỉ có cô, không ai có thể cướp đi được.
Cứ xem như cô có lòng tham không đáy, đáng khinh khi thích hai người cùng một lúc đi.
Nghĩ như vậy, Giang Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-on-nhu/542029/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.