Các nàng ôm lấy nhau.
Khương Chi Chu ôm chặt Giang Thanh Mộng, vỗ nhẹ vào lưng cô như muốn trấn an.
Người trong lòng nàng khóc đến mức toàn thân run rẩy, nhưng lại không phát ra bất kì tiếng động nào. Khương Chi Chu nhớ đến lúc còn nhỏ, cô cũng khóc giống như vậy. khi đó, nàng đã dùng khăn giấy lau nước mắt cho cô.
Mưa như trút nước, những giọt nước mưa lạnh như băng trượt từ mặt xuống cổ, thấm vào quần áo.
Khương Chi Chu đã sớm ướt sũng, môi tím tái vì lạnh. Giang Thanh Mộng mặc một chiếc áo khoác với chất liệu chống nước nên nước mưa thấm vào áo khoác không quá nhiều, nhưng nếu trời tiếp tục mưa thì sớm muộn gì cũng sẽ ướt.
Khương Chi Chu buông tay ra, túm lấy Giang Thanh Mộng, nhét cô vào ghế sau. Sau đó, nàng lấy chiếc khăn khô và chiếc chăn mỏng từ cốp xe ra, muốn lau tóc giúp cô, nhưng lại bị cô tránh đi. Cô giành lấy khăn, tự lau mặt mình, sau đó chỉ vào tấm chăn mỏng, nói:" Em cũng lau một chút đi." Cô điều chỉnh độ ấm trong xe lên mức cao nhất, nói: "Trong xe còn một chiếc áo khoác mới, em thay đi".
Khương Chi Chu lau nước mưa trên mặt, nói với cô: "Chị nhắm mắt lại đi."
Giang Thanh Mộng lấy một chiếc khăn quàng cổ từ ghế trước, bịt mắt mình lại.
Khương Chi Chu hít một hơi thật sâu, cởϊ qυầи áo trên người, dùng chăn mỏng lau khô người, rồi mặc áo khoác của Giang Thanh Mộng vào.
"Thay xong rồi."
Giang Thanh Mộng cởi khăn quàng cổ, mở mắt ra, liền thấy Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-on-nhu/542011/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.