Kiều Vụ tỉnh dậy thì Kiều Chi Du đã ra khỏi nhà.
Trên bàn ăn ở tầng một có để lại một tờ ghi chú.
“Cao Ngất, mẹ có việc gấp, phải đi triển lãm ở Paris. Khoảng tối ngày kia sẽ về. Một mình ở nhà con phải ăn cơm đúng bữa. Không được chơi game đến nửa đêm. Tiền tiêu vặt mẹ để trên tủ giày ở cửa nhé…”
Kiều Vụ không đợi đọc hết nội dung trên tờ ghi chú, đã vội vàng chạy ra cửa để lắc cái lọ trên tủ giày.
Một chiếc lọ nhựa nhẹ tênh, được Kiều Chi Du sửa lại từ chai nước.
Nhưng bề mặt được tô màu, vẽ lên những chú cá cảnh nhiệt đới, nhìn qua cũng ra dáng một chiếc lọ tiết kiệm, không đến mức trơ trụi và sơ sài.
Không có tiếng ‘leng keng’, khiến Kiều Vụ theo bản năng tựa vào khung cửa thở dài.
Chỉ còn lại 5 euro, không đủ tiền ăn sáng hai ngày của cô.
Xem ra mẹ đã quyết tâm không cho cô ăn vặt.
“... Tủ lạnh có đồ ăn mẹ đã làm sẵn cho con rồi, con chỉ cần hâm nóng trong lò vi sóng là được. Bài tập cần viết thì phải viết xong, tranh sơn dầu chưa vẽ xong thì phải tiếp tục vẽ. Nếu mẹ về mà phát hiện con lại lười biếng, mẹ sẽ giận đấy. Buổi tối mẹ sẽ gọi điện thoại kiểm tra, không được lấy cớ mà không nghe điện thoại của mẹ.”
Kiên nhẫn đọc hết nội dung trên tờ ghi chú, Kiều Vụ nheo mắt nhìn mặt trời lớn ngoài cửa sổ.
Cuối cùng, cô chấp nhận thực tại.
Cô ngáp ngắn ngáp dài đi dép lê vào bếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-on-nhu-te-dai/5215196/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.