Nhưng Kiều Vụ cuối cùng vẫn không thể ngăn cản sự cám dỗ của món ăn quê hương, lên chiếc thuyền của tên lưu manh trước mấy ngày.
Lần này trang viên vẫn giống như khi năm mới, không có nhiều người, chỉ có người hầu được sắp xếp ở ngoài sảnh.
Cho nên khi hai người giúp đỡ nhau trong bếp, luôn lộ ra một sự kỳ quặc mà chính Kiều Vụ cũng không hiểu.
Đương nhiên, chỉ cần Louis không chen vào quấy rối, hiệu suất bữa tối của họ sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Kiều Vụ cúi lưng ôm Louis ra khỏi bếp, cánh cửa kính phía sau đột nhiên bị người ta đóng lại, còn khóa lại.
Kiều Vụ: ? Qua cửa kính, Tô Trí Khâm mỉm cười đề nghị Kiều Vụ ra ngoài sô pha chơi điện thoại một lát, hoặc là chơi đồ chơi với Louis cũng được.
Hai người làm việc cùng nhau luôn nhanh hơn một người, Kiều Vụ muốn nhanh chóng được ăn món gà xiên nhúng mà cô thèm đã lâu.
Tô Trí Khâm thu lại nụ cười, mặt không cảm xúc nói với cô, phòng bếp không phải là nơi họ nên đến.
Kiều Vụ: ?
Kiều Vụ cúi đầu nhìn Louis đang giãy giụa, hậm hực nghĩ, quả nhiên trong mắt anh ta, mình cũng chẳng khác gì thú cưng - nhưng Louis làm rơi ba cái ly, rõ ràng cô chỉ làm vỡ một cái đĩa sứ trắng dát vàng, dựa vào đâu mà khinh thường người khác?
Trong cửa kính Tô Trí Khâm lắc đầu với cô, vô tình nói với cô, trong chuyện này không có đường thương lượng.
Kiều Vụ: “...”
Tôi có thể có ý xấu gì!
Tôi chẳng qua chỉ muốn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-on-nhu-te-dai/5215154/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.